ĐƯỜNG VỀ - Trang 215

Tần Minh Vũ biết rõ còn hỏi, nội dung thẩm vấn có tính cơ mật cao, nửa

chữ cũng không lộ được.

Anh đẩy cửa sắt cuối hành lang ra, nhảy lên xe Tần Minh Vũ, ném chìa

khóa xe mình cho Cao Hải: “Mang chìa khóa tới, bảo cô ấy chờ anh”.

Họ cũng biết căn phòng mà anh đặt.

Tần Minh Vũ cũng theo lên xe, không chậm trễ, vội vàng gọi điện thoại

cho người trong đội.

Chiếc xe lái ra ngoài.

Đèn đỏ lao vun vút, Lộ Viêm Thần cũng không dám cẩu thả, anh đi qua

con đường dưới lầu khách sạn, nhìn qua cửa kính chắn gió, ánh mắt lướt
đến nơi cao cao, còn chưa kịp tìm được căn phòng của cô đã lái vút qua.

Bàn tay nắm tay lái rịn cả mồ hôi, nắm rất chặt rồi nhưng tay mướt mồ

hôi nên lại thấy trơn trơn, anh lại nắm chặt hơn.

Như thể đang trút hết, tiếng còi xe vang dài, xe jeep phía trước hốt hoảng

nhường đường, tài xe còn thò đầu ra la lớn: “Làm gì thế! Hơn nửa đêm đấy!
Trên đường có hai chiếc xe mà còn muốn húc à?”

Anh liếc mắt lạnh lùng nhìn ra, chân ga giẫm mạnh, vụt ra khỏi màn đêm

ở thành phố Erlian.

Ở trên lầu lúc này, trong gian phòng kia lại ấm áp như xuân.

Quy Hiểu nâng dép lẹt xẹt ra khỏi phòng tắm, nhìn chiếc giường lớn hai

người mấy giây rồi mới bắt đầu thay ga giường, vỏ chăn và bao gối.

Lộ Viêm Thần còn chưa quay lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.