ĐƯỜNG VỀ - Trang 255

Sáng bảy giờ, hai người đàn ông bắt đầu uống rượu đế ăn bánh bao dưa

muối, Lộ Viêm Thần phải lái xe nên không uống được, chỉ ngồi bên. Quy
Hiểu ngay bên cạnh, ăn từng miếng bánh bao nhân thịt trong tay rồi lại
uống thêm hai hớp cháo hoa. Mái tóc ngắn của Lộ Viêm Thần còn nửa ướt,
Quy Hiểu sợ anh bị cảm nên lấy khăn mặt vắt trên ghế dựa sang lau tóc cho
anh. Nhìn vẻ mờ ám đó khiến đội trưởng lệ nóng quanh tròng, ở lâu trong
đội đến heo mẹ cũng hóa thành hai mí, huống chi là một đại mỹ nữ dịu
dàng như nước lau tóc cho Lộ Viêm Thần, quá kích thích người ta.

Lộ Viêm Thần buồn cười nhìn Quy Hiểu một cái.

Khi không có người ngoài ở đây anh toàn hầu hạ cô, chắc chắn chưa có

lúc nào cô hiền tuệ là thế, cũng không biết mặt trời mọc từ hướng nào
sang… Quy Hiểu nhìn thấy ánh mắt ranh mãnh của anh thì kéo khăn mặt
xuống vất lên gối anh, mặc kệ. Tiếp tục ăn cháo.

Ăn cơm được một nửa thì có hai người tới. Ba người đàn ông lập tức đều

đứng lên, gọi đội trưởng Trần.

Người dẫn đầu là một người đàn ông hơn bốn mươi mắt sắc lạnh lùng,

nhưng lúc nhìn thấy Lộ Viêm Thần thì lại cười rộ lên: “Chạy về gặp cậu
đúng là chẳng dễ gì”. Ông nhìn sang Quy Hiểu thì hơi dừng lại: “Vợ cậu
à?”

Lộ Viêm Thần gật đầu: “Là Quy Hiểu ạ”.

Quy Hiểu bắt tay người đàn ông kia, sau khi đối phương hàn huyên hai

câu thì vắt tay sau lưng đánh giá: “Trí nhớ của tôi hẳn đâu có kém, cô vợ
chưa cưới của cậu này này, có phải tôi đã gặp ở đâu rồi không nhỉ?”

Gặp? Quy Hiểu nhìn Lộ Viêm Thần, cô không có ấn tượng.

Trong phòng khách thoáng yên tĩnh, rốt cục Lộ Viêm Thần cũng thừa

nhận: “Từng thấy rồi ạ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.