ĐƯỜNG VỀ - Trang 266

Nhưng lần này, bố Quy Hiểu lại không nhiều đánh giá.

Bố Quy Hiểu từng nhìn thấy ảnh của Lộ Viêm Thần, nằm trong túi hồ sơ,

nhưng thành kiến của ông với anh thì chưa từng giảm đi dù là phân nửa.
Ông chỉ có một cô con gái là _Quy Hiểu, trước chuyện ngày đó, ông vẫn
hay gọi điện thoại cho Quy Hiểu, thậm chí lúc cô rời nhà đi học trung học
cũng gọi rất nhiều lần, ân cần hỏi han suốt bao năm, mãi mới có thể xây
dựng quan hệ giữa bố con.

Bố còn đương chức, mẹ là nhà ngoại giao, con gái mình học hành rất

được, sau khi đào tạo chuyên sâu nghiên cứu sinh ở nước ngoài về, công
việc càng tốt, vẻ ngoài cũng đẹp. Nhưng điều hối hận nhất của ông là là đã
lơ là việc quản giáo con gái trong những năm học đó, để cô đến nhà cô ruột
học trung học, không ngờ là, cô lại quen biết một nam sinh, lại còn có tình
cảm cho đến ngày hôm nay.

“Đây là chuyện mà cậu tính toán khi ở Nội Mông đây sao”. Trước khi đi,

bố Quy Hiểu hiếm khi nói một câu với anh: “Công việc này không tệ chỗ
nào, nhưnglại không thích hợp để lập gia đình. Nếu cậu có lựa chọn tốt hơn
thì trong nhà có thể suy nghĩ thử”.

Lộ Viêm Thần có thể nhìn ra hết thảy, anh biết vị trưởng bối này đang

nhượng bộ, nhưng cũng yêu cầu anh phải lui bước.

Anh mỉm cười đáp lại: “Quốc gia bồi dưỡng được một người đã không dễ

dàng, làm thêm hai năm thì hai năm. Không bỏ mạng sao xứng đáng với
những anh em đã hi sinh thân mình và các cố lãnh đạo đây”.

Có lúc Lộ Viêm Thần tự cho mình đúng là kiêu ngạo, nhiều năm trôi qua,

không kiêu ngạo không nên thân, không tự tin không mang phong cách nhà
binh. Sự sắc bén đó không dễ gì che giấu, chói mắt cực kì, nhưng đáng tiếc
Quy Hiểu lại không có cơ hội nhìn thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.