ĐƯỜNG VỀ - Trang 267

Anh đã lên kế hoạch bảy giờ về nhà, sáu giờ ra khỏi đơn vị làm việc. Đến

nhà cô sớm hơn mười phút.

Không ngoài dự đoán, đĩa sủi cảo Quy Hiểu chia làm hai bữa, chẳng sáng

tạo tí nào, bữa trước luộc, bữa tối chiên. Chuyện đầu tiên khi anh về nhà đó
là bảo cô rán cho anh một bữa sủi cáo, ăn xong thì dọn đẹp nhà bếp. Bát đũa
đặt trong bồn rửa chén, buổi tối anh sẽ lau khô rồi đặt vào tủ kệ. Quy Hiểu
đã thay áo quần xong, cô vui vẻ kẻo anh ra, hai người đi dọc theo con phố
Kim Bảo, Vương Phủ Tỉnh, dọc theo phổ Trường An. Trên đường, cô còn
chỉ cho anh xem vài câu lạc bộ, nơi đó được xem là chốn trời giữa nhân
gian, nơi hái hoa uống rượu, sau đó đã bị thanh tra niêm phong rồi.

Khi cô nói câu này, mắt cố tình liếc nhìn anh, Lộ Viêm Thần làm ra vẻ

“ồ, kiến thức nhiều quá” nhìn lại cô, một người đàn ông suốt ngày ở biên
giới như anh thì có liên quan gì tới mấy thứ này chứ?

Đèn điện rực rỡ sảng lòa, trên đường Trường An, xe cộ nườm nượp xuôi

ngược.

Nhìn thấy người đứng gác, anh không khỏi lưu ý vài lần, Quy Hiểu dẫn

anh qua đường hầm dưới lòng đất, vòng tới đường lớn đối diện quảng
trường. Bốn bề đều là du khách, Quy Hiểu úp mặt vào lòng anh, không biết
tay đang làm cái gì, ngay sau đó, cô ngẩng đầu khẽ “hử” một tiếng. Lộ
Viêm Thần hiểu ý cô muốn hôn. Giữa đông người náo nhiệt, ngay bên cạnh
quảng trường, anh lại còn là một người từng đi lính thực sự.

Quy Hiểu hừ bằng giọng mũi, lần này đúng là làm nũng thật rồi.

Hai người chưa từng có những lúc yêu đương bình thường như vậy, khi

ấy còn quá nhớ, lúc thân thiết cũng phải trốn mọi người, trong lòng anh
cũng biết đã khiến cô tủi thân không ít, vì thế những gì cô có thể nghĩ tới,
không nghĩ tới, anh đều cố sức bù đắp cho cô. Lộ Viêm Thần kéo cô đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.