ĐƯỜNG VỀ - Trang 302

Dù không cùng một nước, dù là giàu hay nghèo, họ đều xem tổ quốc là

tín ngưỡng, lấy trung thành làm xương máu. Lúc ban đầu anh muốn trở
thành một người như vậy, về sau càng đơn giản hơn: Anh có năng lực này,
anh cũng nên làm như vậy.

Năm giờ, đồng hồ báo thức vang lên, Quy Hiếu lại với sang tìm người,

nhưng chỉ còn mỗi mình trên giường. Đem gối kéo qua, trên đó vẫn còn
thoang thoảng mùi hương của Lộ Viêm Thần lưu lại. Cô xoa xoa chiếc gối
trong lồng ngực.

Vốn định cuối tuần về nhà anh, nhưng bây giờ không có chuyện gì làm,

cho nên ngủ một giác tới mười một giờ trưa, Tần Tiểu Nam gọi cô mới đây.
Quy Hiểu đi vào phòng bếp, nhìn ly thủy tinh chuyên dùng để uống sữa của
mình đã được rửa sạch, úp ngược lên trên tấm vải trắng hút nước, cô nhìn
một lúc lâu.

Một người đàn ông, dù anh ấy phải đi đâu, trước khi ra khỏi nhà vẫn

không quên rửa sạch ly cho mình. Chỉ cần nghĩ thôi đã hình dung ra được
bóng lưng anh đang rửa ly trong bếp, bồn nước ở bên trái, hông nghiêng
dựa vào đó, trên miệng ngậm một điếu thuốc... Không, sau khi cô mang thai
anh không hút thuốc ở trong nhà nữa rồi. Quy Hiểu biết áp lực công việc
của anh rất cao, cũng không bắt buộc anh bỏ thuốc, từ nhỏ cô cũng sớm
quen rồi... Giờ nghĩ lại, có lẽ anh không ngậm điếu thuốc như thế, sau khi
cần thận rửa ly thủy tinh, anh sẽ dùng ngón tay lướt dọc theo miệng ly.
Tráng nước mộtlượt, tắt nước rồi úp lên tủ chén.

“Lần sau uống sữa đừng cắn miệng ly nữạ, ly này mỏng quá.”

“Sao em lại mua ly mỏng thế này?”

“Tại nó xinh.”

Khi ấy, người đàn ông kia sẽ bực bội nghiêng qua, giống thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.