ĐƯỜNG VỀ - Trang 313

phải nhanh chóng đến cục dân chính để làm thủ tục. Quy Hiểu còn đang
chờ mình.

Quy Hiểu đã tới từ sớm. Từ khi mang thai có không dám lái xe, vì vậy cô

đón xe tới đây. Thời tiết tháng bảy như thiêu như đốt, nắng nóng làm mắt cô
muốn nổ cả đom đóm, lúc đầu còn kiên trì đứng đợi ở bên ngoài, cô muốn
đợi anh đến rồi cùng nhau bước qua cánh cửa cục dân chính, thế mới có ý
nghĩa kỉ niệm. Nhưng mà mồ hôi cứ tuôn chảy như mưa, cô không chịu nổi
nữa nên đành phải bước vào phòng điều hòa bên trong, từ khi mọi người
đông đúc đến lúc thưa thớt dần, cuối cùng, ngoài nhân viên và bảo vệ, chỉ
còn lại mình cô.

Cô vuốt ve phần bụng hơi nhỏ lên, nhìn ra bên ngoài, lại nhìn đồng hồ,

thời gian chầm chậm trôi qua, mới đó đã gần năm giờ rồi. Bên kia, hai dì
nhân viên bên cục đăng kí kết hôn cũng bắt đầu thu dọn đồ đạc...

Quy Hiểu chậm rãi xoay xoay ly giữ ấm trong tay, tiếp tục chờ, nhìn thấy

biển số một chiếc xe màu trắng đậu sát bên lề đường, trái tim như muốn
nhảy cẫng lên, cửa xe mở ra, Lộ Viêm Thần bước xuống, kéo vành mũ để
nhìn bảng hiệu cục dân chính xác định xem có đúng địa điểm không, rơi
vào tầm mắt anh là Quy Hiểu trong bộ váy áo liền thân màu trắng. Anh
chưa từng nói với cô rằng, cô mặc màu trắng là đẹp nhất, giống như mùa hè
năm đó, chỉ mặc áo sơ mi trắng đơn giản cũng xinh đẹp lắm rồi.

Vì phải đưa di hài lão Thẩm quay về, nên Lộ Viêm Thần ăn mặc rất

nghiêm túc, anh vắt áo khoác lên tay, sải bước dài qua cửa, Quy Hiểu vội
vàng ôm lấy cánh tay anh, nhỏ giọng thì thầm: “Cũng may là anh tới, nếu
không thì lát nữa người ta tan việc mất, em lại lủi thủi đi về, mất mặt lắm
đó.” Mấy tháng không gặp nhau, bây giờ đâu đâu cũng đều là hơi thở của
cô.

Lộ Viêm Thần gỡ mũ xuống, đưa hồ sơ trong tay cho Quy Hiểu: “Lúc

nãy anh gặp cha em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.