ĐƯỜNG VỀ - Trang 314

“Ồ” Cô cười, “Không sợ, em đã thuyết phục cha rồi. Đi nhanh lên.”

Hai người đi tới trước quầy, hai dì phụ trách làm thủ tục đã không kịp

đợi, thay Quy Hiểu oán trách Lộ Thần: “Vợ cậu ngồi đợi hơn ba tiếng đồng
hồ, lại còn đang mang thai, nếu không phải vì nhìn cô ấy khổ sở đợi cậu, tôi
đã nhốt cậu ngoài cửa dạy dỗ một trận ra trò rồi. Cưới vợ mà vô tâm thế
hả?”

Quy Hiểu thấy anh tới đã vui vẻ lắm rồi, giờ thấy người khác còn thay

mình dạy dỗ anh, cô cứ cười không dứt. Cầm hồ sơ của cả hai, lấy đồ ra hết
rồi đẩy lên trước: “Anh ấy đi làm nhiệm vụ đấy ạ, khó khăn lắm mới có thể
về được.”

Hai có nhân viên nhìn hồ sơ của Lộ Viêm Thần, nhìn giấy tờ bên trong

thì hiểu ra. Còn nửa tiếng nữa là tan sở, hai người là cặp vợ chồng cuối
cùng. Làm xong thủ tục thì có người chạy đến dẫn đường cho cả hai, tới
khu vực chụp hình kết hôn.

Quy Hiểu đứng gần anh hơn một chút, chạm vào tay phải của Lộ Viêm

Thần, lập tức bị anh siết lại trong lòng bàn tay, hai người nắm tay thật chặt.
Anh đưa tay vuốt ve phần bụng nhô lên của cô. Vừa bỡ ngỡ, vừa nhung
nhớ, đây là bé con của anh và Quy Hiểu. Thợ chụp hình bấm máy, một tấm
hình được cắt ra, anh mặc đồng phục quân đội màu xanh thẫm, cô trong
chiếc váy dài màu trắng. Quy Hiểu đang chăm chú nhìn bức hình thì có
nhân viên tới hỏi muốn làm kiểm tra sức khỏe trước hôn nhân không.

Nhưng vừa mới hỏi xong anh ta đã bật cười nói tiếp: “Con cũng có rồi,

bước này không cần làm nữa nhỉ. Dù sao cũng không bắt buộc.”

Quy Hiểu lắc đầu: “Phải làm, anh ấy phải làm.”

Cô buông tay Lộ Viêm Thần. Cả đời chỉ có một lần đăng kí kết hôn, dĩ

nhiên phải hoàn thành mọi thủ tục. Đối phương cười cười đưa cho có hai tờ
đơn, để hai người lên lầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.