ĐƯỜNG VỀ - Trang 317

ít rau dưa, Lộ Viêm Thần cầm rau hẹ lên nhìn thử, quá già, để cô chọn
nguyên liệu thôi cũng không đáng tin cậy chút nào. Thôi thì ăn tạm.

Ba món mặn và một món canh đã nấu xong, dọn lên bàn, anh còn tự mình

mở một bình rượu trắng. Bữa tiệc tân hôn hôm nay dù không được phong
phú, nhưng may là do Lộ Thần trổ tài, nửa tháng trước đó một lớn một nhỏ
nhà này đã bị tay nghề của Lộ Thần luyện thành kén ăn, nhiêu đây có lẽ
không làm hai người hài lòng được, ngay, món trứng xào hẹ cũng chia
thành hai phần cơm.

Lộ Viêm Thần thì không ăn được mấy miếng, rau cải mà Quy Hiểu mua

về, không chọn rau xanh tốt thì không nói, ngay cả lượng rau còn lại nấu
chín là bao nhiêu cô cũng không biết rõ. Rau cải xào chỉ còn được nửa đĩa,
sao mà anh dám hạ đũa cho được, chỉ sợ không đủ cho cô ăn.

Lộ Viêm Thần nhấm nháp một ly rượu nhỏ, mắt không rời khỏi cô, bất cứ

hành động cử chỉ nào của cô cũng nhìn cho tường tận. Quy Hiểu đẩy đĩa
thịt đến trước mặt anh, có phần áy náy: “...Miếng cuối cùng, anh ăn đi.”

Lộ Viêm Thần không biết mình đã uống bao nhiêu rượu rồi: “Muốn ăn

thì anh sẽ ăn, sẽ không nhường em.”

“Không có lương tâm.” Cô lầm bầm,đá chân anh dưới gầm bàn một cái,

“Vậy em ăn nhé?”

“Ừ”

Tần Tiểu Nam vẫn vùi đầu vào ăn cơm trộn trứng xào rau hẹ, không nói

câu nào. Cậu nhóc cũng muốn quấn lấy Lộ Viêm Thần, nhưng nghĩ đến
chuyện ngày mai anh đã phải đi, cậu cũng không nỡ để hai người lỡ dịp. Ăn
xong cậu nhóc tự giác lên lầu, như không hề tồn tại.

Tửu lượng của Lộ Viêm Thần không tệ, nhưng lần này anh lại uống

không ít. Tối nay anh rất thoải mái, đến khi say chuếnh choáng thì dừng lại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.