ĐƯỜNG VỀ - Trang 35

Tần Tiểu Nam tiếp tục thì thầm: “Mắt cũng đỏ, đang nói với cha cháu

chuyện của hai người trước kia này”.

Thái độ của Quy Hiểu mềm đi không ít, cô dặn dò: “Cháu… xem họ nhé,

trễ vậy rồi dì không qua được”.

Cô vừa nói dứt lời, đầu dây vang lên tiếng của anh, không rõ lắm, như

mơ màng gọi một tiếng: “Quy Hiểu”.

Hai từ đó như níu lấy lòng cô.

Từ từ chìm xuống.

Quy Hiểu nhét điện thoại vào tay Tiểu Thái: “Cậu hỏi địa chỉ đi”.

Tiểu Thái thấy Quy Hiểu khoác áo lông lên thì vô cùng kinh ngạc, tên

nhóc này đúng là kinh người, sao lại thuyết phục thành công được thế?
Nhưng mà Tiểu Thái cũng rất vui mừng, có lẽ có thể giúp Quy Hiểu và ân
nhân nối lại tơ hồng, cô không nói nhiều nữa, xách mấy túi đồ hỏi địa chỉ
rồi trực tiếp đưa Quy Hiểu ra ngoài.

Một tiệm cơm nhỏ được Tần Minh Vũ bao hết, còn được trang trí lại.

Ngoài cửa có mấy thanh niên hai mươi mấy tuổi uống say đến mức

không biết gì, ngồi khóc trên bậc thang, có người khóc không thành tiếng,
chỉ biết lau nước mắt, mắt cũng đỏ oạch lên. Quy Hiểu nhớ lại khi còn bé
cô đã từng gặp hình ảnh này trong đại viện, dù chưa từng trải qua, nhưng cô
cũng biết “tình chiến hữu” sâu nặng đến mức nào.

Đẩy cửa thủy tinh ra là nơi tổ chức tiệc.

Phía sau nơi này còn trang bị cả KTV, có một người đàn ông đứng đó hò

hét bài “anh em”, rất có cảm giác tháng năm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.