ĐƯỜNG VỀ - Trang 89

Ngày hoàn tất mọi chuyện xong, Quy Hiểu vui vẻ đưa thằng bé đi ăn

cơm, là một tiệm cơm Tây đắt tiền, còn gạt cậu nhóc uống hai ly rượu vang
đỏ. Cô phải lái xe về, nên một giọt rượu cũng không được dính.

Lúc trên đường về, thằng bé xấu hổ như thể được đánh phấn son:

“Chuyển trường có đắt lắm không ạ?”

“Không tốn tiền đâu”. Quy Hiểu trả phí đỗ xe, chạy ra khỏi bãi: “Hệ

chính quy mà”.

Thằng nhóc như trút được gánh nặng: “Cha con có dặn, nếu đắt thì không

học nữa. Cha sợ chú Lộ lén chi tiền”.

Thằng bé nói đâu vào đấy, còn kể mấy chuyện bí mật về Lộ Viêm Thần,

phần lớn đều nghe từ ba cậu kể.

Đi đến đường vành đai Bắc Nhị, cậu bé kể tiếp chuyện Lộ Viêm Thần

vượt qua khu vực bắt người, dẫn cả đội đuổi theo hai ngày hai đêm đến mức
lật cả ngọn Tuyết Sơn, chân chó cảnh vụ toàn là máu, mà người vẫn tiếp tục
đuổi theo… Lúc đi tới Tây Nhị Hoàn, cậu kể đến cấm khu cao hơn 5000
mét so với mực nước biển, đi bộ mười mấy cây số đến mức thiếu dưỡng khí
mà hôn mê, Khi rẽ qua Phố Trường An, chủ đề lại chuyển đến các tư liệu về
khí tượng, đến biển chỉ dẫn cũng không có, dưới tình huống thiếu thốn và
khó khăn như thế, vậy mà vì nhiệm vụ khẩn cấp, họ phải nhảy dù từ trên
cao xuống.

Hóa ra sinh hoạt nhiều năm qua của anh là như vậy.

Buổi tối về đến nhà, cô cố sức ôm thằng bé vào cửa, đi qua phòng khách,

lên cầu thang, vừa leo vừa nghĩ có nên làm một cái tháng máy trong phòng
không, miễn cho sau này mắc bệnh phong thấp hay gãy xương gì gì đó vì
bò về phòng ngủ, còn đỡ phải đi bộ nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.