ĐƯỜNG VỀ TRÙNG KHÁNH - Trang 196

ĐƯỜNG VỀ TRÙNG KHÁNH

Han Suyin

www.dtv-ebook.com

Dịch Giả: Trùng Dương & Hồ Hải

Chương Mười Hai

Rồi một năm trôi qua.

Vào đầu năm 1940, Pao lại nhận được một nhiệm vụ ở Bộ Tham-Mưu tại
Trùng-Khánh. Tôi đã từng mong sẽ lên với chàng ở miền Tây-Bắc, vùng
đất khô cằn của những niềm hy vọng mới, quê hương sa mạc cổ xưa của
dòng giống chúng tôi. Khi Pao tả địa thế trong thư, tôi tưởng tượng ra, tôi
như sờ thấy nó và tôi mơ được khám phá miền đất hứa ấy với chàng. Chàng
tả cảnh cưỡi ngựa trên những con đường uốn khúc qua các ngọn đồi đã bị
xói mòn. Từng đám bụi bốc lên dưới chân ngựa, quay tròn như sinh động,
như có một nếp sống riêng, quái đản, tung lên mặt chàng như một cơn lốc
rồi tan biến mất. Chàng tả cảnh các ngôi làng lẽ loi chơi vơi giữa sa mạc,
gần như bị chôn vùi dưới các núi cát, vòng thành bao quanh bị gió xoi, thời
gian đục.

Chàng viết cho tôi:

Tú-Anh, hãy lên đây với anh. Em sẽ thích điên lên được với xứ này. Ở đây
mọi người đều mặc áo lông, ngủ trên các giường đá, cưỡi ngựa Mông Cổ.
Ta thấy những chân trời không thể tưởng tượng được. Nơi đây, giữa tâm
điểm của Châu-Á, cát và gió sẽ rèn luyện tâm hồn chúng ta. Đất là đất của
tuổi trẻ, nơi chúng ta có thể làm việc và nhìn thấy tác phẩm của ta phát
triển.

Quả đúng như vậy, toàn vùng Tây-Bắc... Vùng của phe Quốc-Dân-Đảng,
cũng như khu vực Cộng-Sản ở quanh Vân-Nam- bừng dậy một nếp sống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.