DUYÊN KIẾP TRƯỚC, NỢ KIẾP NÀY - Trang 106

nghiêm, giọng hát của những cô gái hát thánh ca làm tớ hiểu ra cái gì gọi là
“âm thanh của tự nhiên”, không phải dùng từ “hay” là có thể hình dung
được, dường như nó chạm đến tận linh hồn của những người nghe…”

“Tâm nguyện lớn nhất của tôi là có thể tổ chức hôn lễ ở nhà thờ Đức Bà

Paris đấy.” Tôi làm bộ dạng như đang ngây ngất, say mê.

“Hả?” Cậu ta nhìn tôi vẻ không hiểu.

Tôi cười, nói: “Đây là lời thoại của nhân vật Hồng Đậu trong phim Tung

hoành tứ hải.”

Cậu ta phì cười. “Mấy năm nay cậu chẳng tiến bộ gì cả, vẫn xem mấy

loại phim sến sẩm đó, tớ cứ tưởng là cậu sẽ nói tới nhân vật Esmeralda(*)
cơ đấy.”

(*) Esmeralda: nhân vật trong tiểu thuyết Nhà thờ Đức Bà Paris.

Đang nói chuyện, phía ngoài cửa bỗng có tiếng động, Ôn Tịnh mặc chiếc

áo khoác màu hồng đi nhanh vào, khuôn mặt đỏ ửng, vô cùng đáng yêu. Cô
ấy tháo găng tay và cởi áo khoác, ngồi xuống bên cạnh tôi, luôn miệng nói
xin lỗi vì đã đến muộn.

Tôi trêu cô ấy: “Em định làm nữ cường nhân(*) đấy à?”

(*) Nữ cường nhân: chỉ những cô gái có tài năng xuất chúng, thông minh

giỏi giang.

“Đâu có! Nhưng người hướng dẫn của em làm việc rất chăm chỉ, em làm

việc với anh ấy, tự nhiên cũng không thể lười biếng được.”

Tôi bất giác nhớ ra, dạo này nói chuyện với Ôn Tịnh, mười lần thì có tới

chín lần cô ấy nhắc tới anh chàng họ Cao mới quen này. Tôi mơ hồ cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.