DUYÊN KIẾP TRƯỚC, NỢ KIẾP NÀY - Trang 181

phải hỏi sao, Tú Nghiên? Đương nhiên là vì anh yêu em, anh không thể
không lấy việc kết hôn ra làm mồi nhử, phải mau chóng cho em vào lưới,
nếu không, chỉ quay đi quay lại em đã ở trong lòng người khác rồi.”

Không thể không thừa nhận lời của Chung Tuấn Hải đã khiến tôi rung

động, nhất là ánh mắt chân thành của cậu ta khiến tôi suýt nữa đã tin đó là
thật, bất giác đỏ mặt tía tai, tim đập thình thịch…

Nhưng đó chỉ là ảo tưởng trong mấy giây mà thôi, vừa nói xong, cậu ta

đã thay đổi sắc mặt, nhanh chóng khôi phục lại vẻ cười đùa cợt nhả, làm
như không có chuyện gì xảy ra ăn một miếng thịt thật to, sau đó hỏi: “Cậu
có hài lòng với đáp án này không?”

Vẻ mặt đáng ghét đó nào còn chút gì là nghiêm túc chứ!

Bỗng dưng bị Chung Tuấn Hải đùa giỡn một phen, tôi tức giận nói:

“Không hài lòng! Tốt nhất là cậu hãy nói thật đi!”

“Nói thật thì có thể sẽ không dễ nghe như thế này đâu. Nhìn xem, cậu

vừa mới đỏ mặt đấy.”

Tôi lạnh lùng “hừ” một tiếng. “Ít lời thôi, nói mau!”

Cậu ta ăn khá nhiều, sau đó dùng giấy ăn lau miệng, uống một ngụm cà

phê rồi mới nghiêm mặt, nói: “Sự thật là tớ cảm thấy mình không còn nhỏ
nữa, muốn lập gia đình rồi, cho mẹ tớ bớt cằn nhằn. Trùng hợp là cậu cũng
đang gấp gáp muốn kết hôn, nên tớ mới nghĩ chi bằng hai chúng ta cứ thử
xem sao, tốt xấu gì chúng ta cũng đã hiểu rõ đối phương, đỡ mất thời gian
tìm hiểu, phiền phức.”

“Dừng lại!” Tôi không thể không tức giận gầm lên một tiếng với cậu ta.

“Cho dù tôi bụng đói ăn quàng thì cũng không cùng với cậu, hơn nữa, cậu
muốn kết hôn thì sao không đi tìm Ôn Tịnh, người cậu phải lấy là cô ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.