DUYÊN KIẾP TRƯỚC, NỢ KIẾP NÀY - Trang 281

Bàn tay anh đang giơ lên, một chiếc hộp nhỏ có nhung đỏ bọc ở ngoài

mà anh đang khẽ nâng trong lòng bàn tay dần dần xuất hiện trong tầm mắt
tôi.

Lòng tôi chấn động, không kìm được đưa tay tới.

Mở chiếc hộp ra, bên trong là một chiếc nhẫn bạch kim rất mộc mạc,

chẳng hề bắt mắt, hoa văn cũng rất đơn giản, nhưng chỉ nhìn một cái tôi đã
không thể dời mắt.

Vẻ mặt anh nghiêm túc, trang trọng, anh kiên định nhìn tôi, thấp giọng

nói: “Chỉ cần em đồng ý, chúng ta có thể kết hôn bất cứ lúc nào.”

Trong lòng tôi như có một cơn sóng nhấp nhô lên xuống, hơi thở dồn

dập, có chút kích động khiến tôi rơi lệ. Nghĩ một hồi tôi mới trả lời anh:
“Đúng vậy, em rất muốn đồng ý.”

Nhưng tôi luôn cảm thấy trước mặt có một cái hố ngăn cách, nên không

thể thoải mái đeo chiếc nhẫn của anh.

Tôi đóng chiếc hộp, đặt lại lên tay anh.

Vẻ mặt anh hơi trầm xuống. “Em… không đồng ý?”

“Không!” Tôi không đắn đo, nói. “Đương nhiên không phải, chỉ là…

không phải bây giờ.” Tôi thấy trong mắt anh có rất nhiều hàm ý, tôi không
cần nói, anh đều hiểu được.

Anh chăm chú nhìn tôi một lúc lâu, bàn tay dần thu lại, nắm chặt lấy

chiếc hộp, một lát sau lại đặt về vị trí ban đầu, ánh mắt bình thản.

Chiếc xe nổ máy, lại phóng lên đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.