DUYÊN KIẾP TRƯỚC, NỢ KIẾP NÀY - Trang 55

Trương Đình được biết đến là một người lãnh đạm nhưng thực ra cô ấy

lại là người “trong suốt(*)”, từ trước đến giờ cô ấy không bao giờ đùa giỡn
với lòng mình, có sao thì nói vậy, tôi thà làm bạn với những người như cô
ấy còn hơn làm bạn với những người thâm sâu khó lường, nghĩ một đằng
nhưng nói một nẻo, cho nên thỉnh thoảng cô ấy nói những lời khó nghe, tôi
cũng chẳng bận tâm.

(*) Người “trong suốt” ở đây có ý nói là người bị người khác xem nhẹ,

luôn bị coi như không tồn tại.

Nghe cô ấy nói như vậy, tôi ngẩn người, bỗng cảm thấy hoài nghi, nếu

sau này phải cưới một người không như mong muốn thì chẳng phải đã uổng
phí công sức đợi chờ bao năm rồi sao? Nếu thế thì đúng là khóc không ra
nước mắt.

Nhưng nói thật lòng, ngay cả bản thân tôi cũng không biết mình đang đợi

ai. Người có tiền? Không phải. Đẹp trai? Càng không phải.

“Rốt cuộc cậu muốn tìm người như thế nào?” Vô số người hoặc vì tò mò,

hoặc vì sốt ruột, hoặc vì phẫn uất, hoặc vì không thể nhẫn nại được nữa nên
đã hỏi tôi câu đó.

Tôi chẳng đáp lời, chỉ phủ định, sau đó thậm chí còn có những người

nhiệt tình tìm hàng tá “câu trả lời” giúp tôi. Nhưng sau khi tiếp xúc với
những “câu trả lời” đó, tôi luôn cảm thấy chỗ này không đúng, chỗ kia
không ổn.

Tôi chỉ thở dài, không nói.

Ăn cơm xong, tôi cảm thấy có chút mệt mỏi, liền mở những bản nhạc du

dương để nghe cho thần kinh bớt căng thẳng.

Khi bóng dáng Từ Nam xuất hiện ngoài hành lang, tôi và Trương Đình

cùng chau mày. Anh ta đang nói chuyện với một kỹ sư người Ấn Độ. Từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.