Trong thư tôi viết với giọng trêu chọc: Tôi đứng trên lập trường của một
owner, dựa trên suy nghĩ của một người làm chủ, cuối cùng cũng tìm ra
được phương án giải quyết tốt nhất.
Sếp tôi lập tức gọi điện về, tất nhiên là cũng hết sức vui mừng, cuối cùng
tổng kết lại: “Đấy cô xem, khi cô đứng từ góc độ của một owner để nhìn
nhận vấn đề, decision(*) sẽ tự nhiên không mời mà đến.”
(*) Tiếng anh có nghĩa là: sự quyết định.
Gớm thật đấy, anh ta vẫn cho rằng kết quả đó là nhờ tác dụng từ bài tụng
kinh của mình.
“Tú Nghiên, cô đã từng xem F1(*) chưa?” Anh ta bỗng nhiên hỏi.
(*) Formula 1: Giải đua xe công thức 1 nổi tiếng thế giới.
Tôi nhất thời run rẩy, cảm thấy không theo kịp dòng suy nghĩ của anh ta.
“À, tôi có xem qua.”
“Chuyện của chúng ta rất giống với chuyện thay bánh xe trong các cuộc
đua F1. Thà tốn nhiều thời gian để chuẩn bị cho tốt, sau đó chỉ trong vòng
mấy giây đã thay xong bánh xe, cho nên khi tiếp cận công việc, phải liên
tục đốc thúc những khâu chuẩn bị rườm rà và phức tạp.”
Được sếp khuyến khích như vậy, tôi bỗng cảm thấy máu huyết sôi trào,
lập tức bắt tay vào chỉnh lý phương án sao cho được hoàn hảo nhất.
Tôi trình bày phương án trên ppt(**), tất cả các mốc thời gian được đánh
dấu rõ ràng. Sau khi hoàn thành, tôi kiểm tra lại một lượt, cảm thấy rất hài
lòng.
(**) PPT là định dạng mặc định để lưu các file thuyết trình từ Microsoft
Power Point 2003 trở về trước.