ẾCH - Trang 143

tôi trù ẻo ông ấy, xách roi lên quất cho tôi mấy roi. Thế nào? Có

ng nghiệm không? Ban đêm Vương Can ôm cột mà ngủ, ban ngày có

chút thời gian là cong người chạy thục mạng đến trạm xá, lại còn dọa
chó đuổi gà nhà người ta, trông như một thằng vô lại. Không phải bị
thần kinh thì là cái gì? Dù sao Vương Can cũng chỉ là một nông dân
nhưng đầu óc lại mang tư tưởng của giai cấp tiểu tư sản, bị cô “Tiểu
sư tử” có cái mặt đầy mụn ấy làm cho thất điên bát đảo, hồn
không nhập xác. Về cơ bản đó cũng là một biểu hiện của bệnh thần
kinh”.

Tôi nói: “Được rồi, các anh em đừng nghe Viên Tai huyên thuyên

nữa. Bắt đầu tiệc thôi!”

Viên Tai nói: “Phong thủy của khu văn phòng công xã của chúng

ta cũng không tốt. Từ xưa đến nay cổng thì phải quay về hướng
nam nhưng cổng công xã thì lại quay về hướng bắc. Đối diện ngay
với cổng chính lại là lò mổ, suốt ngày đao chọc vào thì trắng, rút ra
thì đỏ, máu thịt bầy nhầy, mùi xú uế quá nặng. Tôi đã đến công
xã phản ánh chuyện này. Cán bộ nói tôi lại theo đòi mê tín dị đoan
phong kiến, thiếu chút nữa thì bắt tôi trói lại. Bây giờ thì thế
nào? Bí thư Tần Sơn bị liệt nửa người, còn em trai ông ta Tần Hà
thì điên điên khùng khùng bao lâu nay. Ông bí thư mới họ Khâu đưa
mấy chục nhân viên cao cấp của công xã đi phương nam để khảo sát
học hỏi, gặp tai nạn giao thông. Cả xe không chết cũng bị thương
nặng, cán bộ cao nhất công xã coi như bị xóa sổ hoàn toàn. Phong
thủy là chuyện quan trọng, cho dù anh có uy, có cứng mấy đi chăng
nữa cũng không là gì với vua chúa ngày xưa. Vua chúa cũng tin phong
thủy nữa là...”

“Vào tiệc thôi!” - Tôi nói và vỗ mạnh vào mông Viên Tai: “Đại sư à,

phong thủy rất quan trọng, nhưng cơm rượu vẫn cứ quan trọng hơn”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.