ẾCH - Trang 145

5

Vương Can yêu “Tiểu sư tử” bằng một tình yêu đơn phương và

những hành vi rất kỳ quái của cậu ta đã biến thành đề tài trà dư
tửu hậu để mọi người bàn tán. Nói cách khác, cậu ta đã trở thành đề
tài để gây cười. Riêng tôi không hề tham gia vào câu chuyện này, bởi
trong thâm tâm, tôi thông cảm, thậm chí là kính phục cậu ta. Tôi vẫn
nghĩ, Vương Can là một thiên tài nhưng sinh ra không gặp thời để thể
hiện, sinh không có đất để dụng võ, một người đàn ông thủy chung
với trái tim mình. Nếu có một cơ duyên nào đó, nhà văn nhà thơ đã
có thể viết nên một thiên tình sử, một pho tình thi về cậu ta để lưu
truyền thiên cổ.

Trong khi bọn đồng lứa chúng tôi chưa đủ lớn để nghĩ đến

chuyện tình yêu nam nữ thì trái tim Vương Can đã biết rung động
trước “Tiểu sư tử”. Tôi vẫn nhớ một lời than thở của cậu ta cách đây
nhiều năm về trước: “Tiểu sư tử” đẹp quá! Nói một cách khách
quan, “Tiểu sư tử” không đẹp chút nào, thậm chí không đáng được gọi
là dễ coi. Cô tôi từng nghĩ là cưới cô ta cho tôi. Tôi biết đó là người
trong mộng của Vương Can và lấy đó làm lý do để cự tuyệt. Nhưng
thực tế là cô ta không lọt vào mắt tôi. Nhưng trong mắt Vương
Can, “Tiểu sư tử” lại là đệ nhất mỹ nhân trên thế gian này, nói văn
vẻ một tí thì “trong mắt người đang yêu, em bỗng hóa Tây Thi”.

Sau khi nhét lá thư tỏ tình đầu tiên gửi cho “Tiểu sư tử” vào bưu

điện, tâm trạng Vương Can vô cùng phấn khích, lôi tôi ra bờ đê và
trút hết những nỗi băn khoăn trăn trở cũng như chờ đợi và hy vọng
của cậu ta. Chuyện ấy diễn ra vào mùa hè năm 1970, chúng tôi vừa
tốt nghiệp trường trung cấp nông nghiệp. Nước dưới sông chảy
cuồn cuộn, trên mắt nước là rơm rạ và xác động vật. Một con hải âu
cô độc liệng vòng trên cao. Bên bờ, nơi nước sông không chảy mạnh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.