ẾCH - Trang 148

bốn chiếc chân nho nhỏ co lại trông thật đáng thương những cũng
rất đáng yêu.

Lý Thủ vỗ tay hoan hô: “Ba ba!”

“... “Tiểu sư tử”, người thân yêu nhất đời tôi ơi! Tôi là một người

nông dân, xuất thân bần tiện. Còn em, em lại là bác sĩ sản khoa, ăn
lương nhà nước. Địa vị xã hội giữa hai ta là một trời một vực. Có lẽ, em
chưa hề thèm liếc nhìn tôi, cũng có thể sau khi được xong lá thư
này, đôi môi xinh đẹp của em sẽ điểm một nụ cười thương hại, sau đó
là xé tan thành trăm mảnh. Cũng có thể, khi nhận thư xong, em
không thèm liếc mắt nhìn mà đã vất vào sọt rác. Nhưng tôi vẫn cứ
phải nói với em rằng, em yêu, nếu em chấp nhận tình yêu của tôi
thì tôi sẽ chẳng khác nào hổ được thêm đôi cánh, tuấn mã được
thắng yên cương nạm bạc vàng. Tôi sẽ có được một sức mạnh vô
cùng vô tận, tinh thần tôi sẽ hăng hái. Bánh bao rồi sẽ có, sữa bò
rồi sẽ có... Tôi tin rằng, được sự khích lệ của em, tôi sẽ làm cho địa
vị xã hội của mình thay đổi, sẽ trở thành một người được ăn lương nhà
nước, đứng bên cạnh em...”

“Ôi chao! Hai người ở trên cây làm gì? Đang đọc tiểu thuyết à?”.

Lý Thủ đã phát hiện ra chúng tôi, kêu lớn.

“... Nếu em không chấp nhận tôi, em yêu, tôi sẽ không lùi bước,

tôi sẽ không bỏ cuộc. Tôi vẫn sẽ âm thầm theo đuổi em, em đi đến
đâu là tôi sẽ có mặt ở đó. Tôi có thể quỳ xuống đất để hôn đôi bàn
chân em. Tôi có thể đứng bên dưới của sổ nhà em để nhìn đèn trong
nhà em từ khi nó được đốt lên cho đến khi tắt ngấm. Tôi muốn
mình biến thành một cây nến cháy lên vì em, cháy cho đến khi
cạn khô. Em yêu, nếu vì em mà tôi hộc máu chết thì em có thể khai
ân đến trước phần mộ tôi để nhìn thoáng qua thôi. Như thế là tôi
đã toại nguyện lắm rồi. Nếu em vì tôi mà rơi một giọt nước mắt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.