ẾCH - Trang 160

Mặt sông mênh mông, nước chảy ầm ầm, bọt nước và cỏ nổi dập

dềnh trên sóng. Lý Thủ chỉ một vật hình dạng giống như một quả
dưa hấu đang trôi dần về xuôi phía gần bờ, nói: “Xem, cái gì kia!”

Quả dưa đang trôi chầm chậm nhưng ngay sau đó lại nhô cao lên

khỏi mặt nước. Một khuôn mặt và mái tóc xuất hiện.

Lúc này cô tôi mới ngồi xuống mạn thuyền, thở ra một hơi dài

nhẹ nhõm và đột nhiên cười phá lên. Khi chúng tôi định lao xuống
sông thì cô quát to: “Đừng vội!” rồi hỏi “Tiểu sư tử”: “Em biết bơi
không?”. “Tiểu sư tử” lắc đầu. Cô nói tiếp: “Xem ra thì làm một
nhân viên của tổ sinh đẻ có kế hoạch không những phải chấp nhận
bị đánh mà còn phải học bơi nữa.” - Cô chỉ vào “quả dưa” đang dập
dềnh trên nước, nói tiếp: “Mọi người trông kìa, bà ta bơi rất giỏi.
Bà ta đang sử dụng kỹ thuật bơi của quân du kích ngày ấy đánh nhau
với bọn quỷ Nhật Bản để đối phó với chúng ta đấy”.

Tần Hà cong người trèo lên thuyền, đầu tóc dính đầy cỏ, sắc

mặt tái nhợt, cặp môi xanh rớt. Cô tôi ra lệnh: “Nổ máy!”

Tần Hà xiêu vẹo đi về phía chiếc máy nổ. Hình như anh ta vẫn

còn chưa tỉnh hẳn, ho khan một tiếng rồi lại khạc ra một đống bọt
trắng. Chúng tôi nhảy lên bến, mở đầu dây buộc thuyền. Cô bảo:
“Mấy đứa lên thuyền!”

Tôi có thể tưởng tượng được tâm trạng kích động của Vương Can

trong lúc này. Cậu ta ngồi sát bên cạnh “Tiểu sư tử” trên mạn
thuyền, hai chân duỗi thẳng, hai bàn tay để trên đùi, mười ngón tay
run run như đang lên cơn động kinh. Tôi có thể trông thấy lồng
ngực cậu ta nâng lên hạ xuống rất nhanh sau lớp áo ướt sũng và
hình dung như có một con thỏ hoang bị nhốt đang nằm trong ngực
cậu ta. Thân thể cậu ta thẳng đuột, cứng ngắc và hầu như không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.