ẾCH - Trang 161

dám động đậy gì. Cô “Tiểu sư tử” ấy vẫn hồn nhiên đăm đắm nhìn
“quả dưa” đang phập phù trên mặt nước.

Tần Hà đã phát động máy và đang cho mũi thuyền quay ra

sông, tiếng động cơ chạy đều đều. Lý Thủ đứng bên cạnh anh ta
quan sát Tần Hà làm việc, dáng vẻ chẳng khác một đứa học việc.

Cô tôi nói: “Chạy chậm thôi! Được rồi, cứ thế!’

Khi mũi thuyền còn cách “quả dưa” khoảng năm mét, động cơ đã

giảm đến mức cuối cùng. Lúc này chúng tôi đã trông thấy rõ ràng
bên dưới cái “đầu lâu” ấy là một thân hình tròn trùng trục.

“Kỹ thuật bơi điêu luyện thật! Mang thai năm tháng mà vẫn bơi

được như vậy thì quả là hiếm có!”. Cô tôi cảm thán. Nói xong thì cô
ra lệnh cho “Tiểu sư tử” vào trong khoang mở loa phóng thanh. “Tiểu
sư tử” dạ rồi đứng dậy đi vào khoang, Vương Can hình như cảm
thấy trống trải và đau khổ vì cảm giác ấy. Cậu ta còn nghĩ gì nữa
nhỉ? Liệu “Tiểu sư tử” đã nhận được bức thư tình lâm ly ấy của cậu
ta?

Trong lúc tôi đang suy nghĩ viễn vông thì loa phóng thanh đã bật

lên. Cho dù là biết trước nó sẽ bật lên nhưng tôi vẫn phải giật mình -
“Lãnh tụ vĩ đại Mao Chủ tịch đã dạy chúng rằng, nhân loại hãy
khống chế chính mình, thực hiện sinh đẻ có kế hoạch…” - Khi
tiếng loa vang lên thì “quả dưa” ở dưới sông đã ngóc lên cao và kèm
theo đó là một vẻ mặt vô cùng hoảng hốt rồi nhanh chóng chìm
nghỉm. Cô tôi cười nhẹ và phẩy tay có ý bảo Tần Hà cho thuyền
chạy chậm lại nữa, nói nhỏ: “Ta muốn chứng kiến tận mắt đàn bà
thôn Đông Phong bơi giỏi đến mức nào!”. “Tiểu sư tử” cũng đã rời
khỏi khoang thuyền và đi ra phía mũi, nhìn xuống nước với vẻ lo
lắng. Đúng là trời chiều lòng người, lúc này cô ta đã đứng sát bên
cạnh Vương Can, rất gần, gần đến nỗi trong lòng tôi bỗng sinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.