ẾCH - Trang 172

“Sao thế?”. Viên Tai cũng uống cạn một chén rượu, nói: “Cậu là

người có tiền đồ nhất trong số những bạn bè của chúng ta. Tiêu
Hạ Thần và Lý Thủ cho dù có đậu đại học - Tiêu Thượng Thần ngày
nào cũng vênh cái mặt trên đường, nói dóc rằng thằng con lão sẽ
được nhận vào làm việc ở Quốc vụ viện - nhưng bọn chúng đều
không so được với cậu. Trán Tiêu Hạ Thần thấp lè tè, tai nhọn vểnh
lên trên chính là tướng mạo điển hình của một kẻ để người ta sai vặt.
Lý Thủ mày thanh mắt sáng nhưng không có phúc. Còn cậu, chân
hạc tay vượn, mắt rồng mày phượng, nếu không có một vết sẹo
dưới mắt trái, cậu sẽ là chân tướng đế vương. Nếu dùng kỹ thuật
thẩm mỹ mà xóa cái vết sẹo ấy đi, cho dù không làm nên đại tướng
nhưng chuyện sư trưởng đoàn trưởng thì không có gì phải băn
khoăn’’.

“Đừng nói nữa! Cậu đến chợ lừa người ta chưa đủ hay sao mà

trước mặt tôi, cậu còn nói những lời ấy?”

“Đó là khoa học tướng số, là kiến thức mà người xưa truyền lại,

tôi không hề nói thêm”. Viên Tai nói.

“Nhưng đừng nói chuyện đó với tôi”. Tôi nói - “Tối nay tôi đến

đây là để thanh toán với cậu. Mẹ kiếp! Cậu hại cả một đời tôi rồi!”

“Chuyện gì? Tôi chưa hề làm chuyện gì có lỗi với cậu cả”. Viên Tai

nói.

“Ai bảo cậu lén lút tháo vòng cho Vương Nhân Mỹ?”. Tôi cố

gắng hạ thấp giọng nói gằn - “Có ai đó đã báo cáo chuyện Vương
Nhân Mỹ có thai với đơn vị tôi. Lãnh đạo đơn vị yêu cầu tôi về nhà
để buộc Vương Nhân Mỹ nạo thai, không thực hành mệnh lệnh sẽ bị
cách chức, bị khai trừ khỏi đảng. Lúc này, Vương Nhân Mỹ cũng đã bỏ
trốn rồi, cậu bảo tôi phải làm thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.