ẾCH - Trang 191

“Đ.mẹ! Vương Kim Sơn! Tôi sẽ đập đầu chết trước nhà ông

đây!”. Đầu Tiêu Thượng Thần húc mạnh vào cánh cổng. Không có
âm thanh nào phát ra, nói chính xác hơn là có âm thanh nhưng nó đã
bị tiếng gào rú của chiếc máy ủi lấn át.

Cây hòe đã bị lôi khỏi chỗ đứng cũ đến hơn mười mét, trên đất

có những vết cày sâu hoắm, những cành lá và rễ cây nằm rải rác
trên những cái rãnh ấy. Mười mấy đứa nhỏ chen nhau tìm kiếm
những ấu trùng của ve mới được sinh ra đang còn bám trên cành
cây.

Tiếng cô tôi vang lên trong loa cầm tay: “Tiếp theo là kéo đổ

cổng nhà Tiêu Thượng Thần!”

Có mấy người kéo Tiêu Thượng Thần sang một bên.

“Những người láng giềng của Vương Kim Sơn chú ý!”. Giọng cô

tôi vẫn vô cùng bình thản - “Về nhà đi! Về mà thu nhặt những gì
đáng giá trong nhà để ra ngoài sân ngoài đường, chúng tôi giật sập
nhà Tiêu Thượng Thần xong là đến lượt nhà của các vị. Tôi biết,
làm chuyện này thiếu đạo lý, nhưng thà hy sinh một chút đạo lý nhỏ
để phục vụ cho một đạo lý vĩ đại hơn. Đạo lý vĩ đại đó là gì? Là sinh đẻ
có kế hoạch, khống chế nhân khẩu là một đạo lý vĩ đại. Tôi không
sợ mình biến thành một kẻ ác! Tôi biết các vị đang nguyền rủa sau
khi chết tôi sẽ xuống địa ngục! Đảng viên cộng sản không tin điều
nhảm nhí ấy. Những người theo chủ nghĩa duy vật triệt để không sợ
ma quỷ thần linh! Ngay cả có địa ngục thật, tôi cũng chẳng sợ! Tôi
không xuống địa ngục thì còn ai xuống đó nữa chứ! Mở dây xích ra,
buộc vào cổng nhà Tiêu Thượng Thần!”

Láng giềng của bố mẹ vợ tôi ào đến cổng, bu kín lấy chiếc

cổng như một đàn ong, người lay kẻ đẩy. Có người còn nhặt gạch vỡ
ném thẳng vào mái nhà bố mẹ vợ tôi. Có người còn tìm đâu đó một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.