ẾCH - Trang 203

tiếng cười giòn tan của mấy đứa trẻ. Tôi đứng dậy và qua khung cửa
kính, nhận ra một đứa trẻ khoảng ba bốn tuổi, hai tay cầm hai quả
bong bóng được thổi lên từ bao cao su tránh thai. Cậu bé chạy trước
và có hai đứa con gái cũng trạc ba bốn tuổi đuổi theo sau…

Cô tôi ló đầu ra cửa, hỏi với giọng hết sức lo lắng:

“Cháu thuộc nhóm máu gì?”

“Nhóm A.”

“Còn nó?”

“Ai?”

“Còn ai vào đây nữa? Vợ cháu!” - Giọng cô có vẻ tức giận.

“Hình như nhóm O thì phải, cháu cũng không rõ lắm…”

“Khốn kiếp…!”

Tôi nhìn những vạt máu dính trên áo blouse của cô, hỏi: “Vợ cháu

ra sao rồi!”. Một dự cảm không lành thoáng hiện trong đầu tôi.

Cô tôi đóng cửa lại. Tôi ép chặt mắt vào khe cửa để nhìn vào

trong nhưng chẳng trông thấy gì cả. Không có tiếng kêu của Vương
Nhân Mỹ nhưng lại có tiếng kêu của “Tiểu sư tử”. Cô ta đang gọi điện
thoại cho bệnh viện huyện, yêu cầu xe cấp cứu.

Tôi dùng hết sức để đẩy cánh cửa nhưng nó đã bị khóa bên trong,

chỉ có thể mở hé. Nhưng tôi đã trông thấy Vương Nhân Mỹ… Tôi
cũng đã thấy cô tôi vén ống tay áo và “Tiểu sư tử” đang dùng một
cái ống tiêm gắn chiếc kim thật to găm vào bắp tay cô và hút
máu… Tôi thấy sắc mặt Vương Nhân Mỹ trắng bệch… “Nhân Mỹ!
Em hãy cố gắng…”. Tôi lắp bắp. Một hộ lý đẩy sập cánh cửa lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.