ẾCH - Trang 222

mặt xinh đẹp ấy là một vẻ linh lợi và bất khuất. Nhưng đáng lo là
cô ấy đang có mang, hình như đã bảy tháng thì phải?”

“Do vậy nên cô con mới vội vàng. Cô con nói, chưa chui ra khỏi

chỗ ấy thì cũng chỉ là một miếng thịt, cần cắt bỏ thì cắt bỏ, cần
nạo thì nạo. Vừa thoát khỏi chỗ ấy thì đã là một con người, cho dù có
thiếu tay thiếu chân thì cũng vẫn là con người. Mà đã là người thì
phải nhận được sự bảo vệ của pháp luật nhà nước”.

Trong đầu tôi, hình ảnh Vương Đảm hiện lên: Cao bảy tấc, một

chiếc bụng lặc lè, ngẩng cao chiếc đầu xinh xinh bé tẹo, di động
đôi chân cũn cỡn, tay ôm một chiếc túi đang khó khăn lê từng bước
giữa gai góc um tùm, xiêu xiêu vẹo vẹo, vừa chạy vừa ngoái đầu nhìn
lại phía sau, vấp ngã, đứng dậy, lại chạy tiếp… Hoặc là, một Vương
Đảm đang ngồi trên một chiếc mâm gỗ thật to mà người trong thôn
tôi vẫn thường dùng để phơi ớt làm tương, thở hổn hển, người lắc lư
trôi thôi dòng nước đổ vào Hoàng Hà rồi chảy về đông…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.