ẾCH - Trang 220

nề, thường nói, không giải quyết được cái thai trong bụng Vương
Đảm thì cô ăn không ngon ngủ không yên. Ý thức trách nhiệm cao
đến độ ấy, con nói thử xem, còn là con người nữa không? Là thánh
thần hay quỷ dữ?” - Bố tôi cảm thán.

“Trần Tị và Trần Nhĩ bị giam giữ ở công xã, có người nói Trần

Tị bị tra khảo đánh đập rất dã man chẳng qua là đặt điều. Cán bộ
thôn đã từng đến thăm hai bố con nó. Nó bị nhốt trong một căn
phòng có đầy đủ giường chiếu chăn gối, có cơm trắng bánh bao,
có rau có cá có thịt. Họ còn nói hai bố con nó trắng trẻo lên và cũng
mập ra nữa. Tất nhiên là người ta chẳng cho hai bố con nó ăn mà
không thu tiền. Trần Tị đang làm ăn buôn bán gặp thời nên không
thiếu tiền. Công xã đã làm việc với ngân hàng và đã biết được số
tiền nó gửi trong ấy, đến ba mươi tám ngàn đồng! Trong thời
gian cô con nằm viện, công xã đã phái tổ công tác về thôn ta tổ
chức đại hội toàn thể xã viên, tuyên bố chính sách: Người trong
thôn, hễ ai còn đi lại được thì phải đi tìm Vương Đảm! Mỗi người được
cấp năm đồng phí tổn mỗi ngày, tiền này sẽ trừ vào số tiền mà
Trần Tị gửi trong ngân hàng. Cũng có nhiều người không muốn
làm chuyện này, bởi họ nghĩ nhận mấy đồng ấy là bất nghĩa.
Nhưng không đi tìm cũng không xong, ai không chấp hành mỗi ngày
bị phạt năm đồng! Đến nước ấy thì còn có ai không chấp hành.
Toàn thôn đổ xô đi tìm, bảy mươi người cùng đi một lúc, ngày đầu
tiên số tiền phải chi ra đến ba trăm rưỡi, tối về còn được nhận
thêm “tiền phụ phí”. Chỉ vài ngày mà số tiền đã chi ra hơn một
nghìn tám trăm. Công xã còn tuyên bố, ai phát hiện ra Vương Đảm
và đưa cô ta về sẽ được nhận thưởng hai trăm đồng. Ai cung cấp
được tin tức có giá trị về Vương Đảm sẽ thưởng một trăm đồng. Cứ
thế, trong thôn có người vỗ tay vui mừng và điên cuồng lao đi tìm,
cũng có kẻ lắc đầu ngao ngán âm thầm...’’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.