ẾCH - Trang 242

7

Tôi đúng là một kẻ ý chí vô cùng nhu nhược.

Ban đầu tôi đã quyết tâm là, trong đêm tân hôn với “Tiểu sư tử”,

tôi sẽ ngồi trong phòng hoa chúc, ngồi suốt đêm bên cạnh cây
nến đỏ nhằm biểu thị sự tưởng nhớ đối với Vương Nhân Mỹ.
Nhưng rồi chỉ đến mười hai giờ đêm, tôi không đủ sức nữa mà ôm
chầm lấy “Tiểu sư tử”!

Ngày đám cưới của tôi và Vương Nhân Mỹ, mưa gió bời bời. Ngày

đám cưới của tôi và “Tiểu sư tử” cũng bời bời mưa gió. Những ánh
chớp nhoáng nhoàng và sau đó là những tiếng sét đinh tai nhức óc
và sau nữa là nước đổ xuống. Bốn phương tám hướng toàn là nước,
là âm thanh của sấm sét và trong không trung. Mùi đất nồng
nồng, mùi trái cây chín rục, mùi lá cây thối rữa…, tất cả trộn lẫn
vào nhau và ùa vào phòng hoa chúc. Nến đỏ sắp tàn, leo leo lắt
lắt trong gió và cuối cùng là tắt ngấm. Bất giác tôi cảm thấy có
một nỗi sợ hãi vô hình. Lại một ánh chớp nhoáng nhoàng đúng và lúc
ấy tôi thấy đôi mắt “Tiểu sư tử” như lóe lên một luồng ánh sáng.
Mặt cô ấy dưới ánh chớp có màu của đồng. Tiếp theo đó là một
tiếng sấm, rất gần, hình như ngay trong vườn nhà tôi, kèm theo
đó là một mùi khét lẹt. “Tiểu sư tử” kêu lên sợ hãi và ôm chầm lấy
tôi.

Tôi vốn nghĩ rằng “Tiểu sư tử” là một khúc gỗ nhưng không ngờ

rằng cô ấy lại là một quả dưa. Một quả dưa đã chín đang chứa đầy
nước, có đầy đủ vị ngọt và rất thơm. Đem người mới để so với người
cũ vốn là một hành vi rất không quân tử và tôi cố gắng để không
cho đầu óc của mình làm điều ấy nhưng bất lực, trái tim không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.