ẾCH - Trang 263

1

Trong ấn tượng của tôi, lá gan của cô tôi bao trùm cả trời đất

này. Hầu như cô không sợ bất kỳ người nào trên thế gian này,
càng không có chuyện gì khiến cô phải sợ hãi. Nhưng... chính mắt
tôi và “Tiểu sư tử” lại trông thấy cô bị một con ếch làm cho kinh sợ,
kinh sợ đến độ ngất đi và sùi cả bọt mép.

Đó là một buổi sáng tháng tư, tôi và “Tiểu sư tử” được mời đến

làm khách tại cơ sở nuôi ếch do Viên Tai và em họ Kim Tu của tôi
hợp tác sáng lập. Thời gian chỉ có mấy năm mà diện mạo quê hương
Đông Bắc Cao Mật của tôi - vốn được xem là một vùng đất lạc hậu,
nay đã thay đổi ghê gớm. Hai bên bờ sông là hai con đê bằng đá
trắng cao ngất ngưỡng, đồ sộ và kiên cố. Hai bên bờ sông trồng
toàn những kỳ hoa dị thảo xanh mướt. Sau bờ đê thấp thoáng mấy
mươi khu chung cư cao tầng cao thấp khác nhau, lại còn có cả
những khu biệt thự kiến trúc theo lối phương tây. Làng tôi đã nối
kết với phố huyện, đi đến sân bay Thanh Đảo chỉ mất bốn mươi
phút ô tô. Thương nhân Hàn Quốc và Nhật Bản đổ xô đến để đầu
tư mở cửa hàng, xí nghiệp, nhà máy. Tuyệt đại bộ phận đất đai nông
nghiệp của làng tôi đã biến thành sân gôn. Cho dù cái tên của quê tôi
đã được đổi mới, bây giờ được gọi là khu Triều Dương. Nhưng do
thói quen, chúng tôi vẫn gọi là vùng Đông Bắc Cao Mật.

Từ nơi ở của chúng tôi đến cơ sở nuôi ếch mất năm cây số.

Kim Tu định đánh xe đến đón nhưng chúng tôi đã khéo léo từ chối.
Chúng tôi đi bộ dọc theo con đường dành cho người đi bộ ven sông đi
xuôi về phía hạ nguồn, thi thoảng lại bắt gặp những phụ nữ đẩy
những chiếc xe bé tẹo đưa con đi dạo. Gương mặt ai cũng hồng hào
bóng loáng. Mùi nước hoa ngoại đắt tiền xông lên sực nức từ thân
thể họ. Những đứa trẻ ngồi trên xe miệng ngậm núm vú nhựa, có đứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.