ẾCH - Trang 39

Con trâu mẹ quay đầu lại, bắt đầu liếm láp cho con. Hình như

trên đầu lưỡi của nó có linh đơn hay thuốc thần gì đó mà liếm
đến đâu, bộ lông của con trâu nghe sạch đến đấy. Mọi người quan
sát cảnh tượng ấy bằng đôi mắt cảm khái. Tôi len lén nhìn cô,
thấy miệng cô đang há ra, ánh mắt đầy vẻ bao dung trìu mến. Tôi
có cảm giác là hình như cái lưỡi của con trâu mẹ đang cọ sát lên người
của cô, hoặc là lưỡi cô đang chà sát lên thân thể của con trâu nghé.
Chờ cho đến lúc con trâu mẹ đã liếm sạch những gì dính trên người
xong, con trâu nghé mới run rẩy đứng dậy.

Chúng tôi vội vàng đi lấy thau nước, xà phòng và khăn để cô rửa

tay.

Mẹ chuẩn bị làm miến bên giường.

Rửa tay xong, cô nói: “Đói quá! Nhất định tối nay tôi sẽ ăn cơm

của mọi người”.

Mẹ nói: “Thế đây không phải là nhà cô sao?”

Lúc ấy, bà nội đang đứng ở ngoài sân, gọi cô về ăn cơm. Cô nói:

“Con không làm không công cho người ta đâu, con phải ăn cơm ở đây
thôi”. Bà nội nói: “Chị dâu con lâu nay làm ăn không ra gì. Con ăn của
nó một bát miến, nó sẽ nhớ cả đời đấy!”. Mẹ cầm chiếc que cời
lửa đi ra cửa, nói: “Nếu mẹ cảm thấy đói thì cứ vào đây ăn một bát,
còn không đói thì về đi!” Bà nội nói: “Tôi mà lại ăn miến của chị
sao?”

Miến đã chín, mẹ múc một bát thật to bảo chị tôi mang sang cho

bà nội. Sau này tôi mới biết, chị tôi vì quá vội, chạy thục mạng nên
dẫm phải đống phân chó giữa đường và ngã sấp, tất nhiên là bát
miến cũng không còn nữa, ngay cả cái bát cũng vỡ tan. Vì thương
cháu, không muốn chị tôi về nhà bị mắng, bà nội đã lục tìm trong
chạn cái bát giống như của mẹ tôi đưa cho chị mang về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.