ẾCH - Trang 477

gậy nhưng trang phục lại theo kiểu Tôn Trung Sơn, trông rất buồn
cười.]

[Đạo diễn, người quay phim, người ghi âm đang tất bật.]

Đạo diễn: Chuẩn bị… Bắt đầu!

Cao Mộng Cửu: (Cầm đôi hài, đập bàn thật mạnh] - Ôi chao là

phiền… (Nói lối) - Cao tri huyện đang trên công đường thẩm án…
Có hai gã Trương Vương tranh chấp đất đai… Trương có lý, Vương
có lý, cả hai có lý…Nhưng cuối cùng ai có lý hơn ai hãy trông đợi bản
quan…

Bản huyện, danh xưng Cao Mộng Cửu, nguyên là người huyện Vệ

Bảo Thiên Tân… Đã từng theo nguyên soái Phùng Ngọc Tường nam
chinh bắc chiến, lập được đại công, được nguyên soái phong Doanh
trưởng cảnh vệ. Ngày kia, bọn bộ hạ đeo kính đen dắt kỹ nữ đi trong
thành phố, chẳng may bị Phùng Nguyên soái bắt gặp tại trận.
Phùng Nguyên soái trách Cao mỗ trị quân không nghiêm. Cao mỗ
khó lòng chịu được nỗi xấu hổ này, nghĩ lại thấy mình phụ ơn
dưỡng dục của Phùng Nguyên soái nên từ chức về làng. Dân quốc
năm thứ mười chín, Hàn Phục Cử làm quan trưởng Sơn Đông, ba lần
đến lều tranh( () Nguyên văn “Tam cố thảo lư”, dùng điển trong
“Tam Quốc diễn nghĩa”, Lưu Bị ba lần đến lều tranh để mời Gia
Cát Lượng ra làm quân sư (ND).

) mời ra giúp nước. Cao mỗ không thể chối từ trước sự trọng vọng

của Hàn huynh, bèn ra với đời, ban đầu làm mưu thần trong dinh
phủ, sau đó về làm huyện trưởng Bình Nguyên, Khúc Phụ. Xuân này
lại được phái đến Cao Mật làm huyện trưởng. Đất này dân tình điêu
toa, cường đạo hung tàn, cờ bạc thịnh hành, hút xách bê tha, xã hội trị
an vô cùng phức tạp. Sau khi nhận nhiệm sở, Cao mỗ vung đao quai
búa, tiến hành cải tạo, tận diệt thổ phỉ, đề xướng hiếu đạo, một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.