ẾCH - Trang 85

ân cần của cô tôi cũng đã bắt đầu có lời ra tiếng vào, cho rằng cô
tôi toàn nói những điều nhăng cuội.

Tuy cô tôi đã tốn rất nhiều tâm huyết và sực lực cho công tác

sinh đẻ có kế hoạch nhưng cuối cùng kết quả thu được là vô cùng
nhỏ bé. Nói chung là những người ở nông thôn không hề có ý thức gì
về vấn đề này. Đoàn kịch của huyện đến thôn chúng tôi biểu
diễn, khi cô nữ diễn viên chính đang cao giọng: “Thời đại đã thay đổi
rồi - Nam hay nữ đều giống nhau…” thì ở dưới sân khấu, người
xem bắt đầu láo nháo, tiếng la hét, tiếng huýt sáo vang lên loạn
xạ và tệ hơn nữa là ngói vỡ, gạch vỡ bay vù vù lên sân khấu, diễn viên
ôm đầu chạy trốn như chuột. Đêm ấy, Vương Cước đã uống hết
cả lít rượu trắng, mượn rượu trợ sức và dã tính phát tác, xô mọi
người sang hai bên, nhảy lên sân khấu, chộp lấy micro, hoa chân
múa tay diễn thuyết: “Các người có thể cai quản cả trời lẫn đất
nhưng làm sao cai quản được chuyện sinh đẻ của nhân dân! Nếu có
bản lĩnh thì các người hãy tìm dây thừng để trói tất cả đàn bà con gái
của chúng tôi lại…”. Phía dưới sân khấu vang lên những tiếng cười
ầm ầm sảng khoái khiến tinh thần của Vương Cước càng hăng,
nhặt một hòn gạch trên sân khấu nhắm thẳng vào bảng công tắc
điện treo một bên sân khấu ném mạnh. Đèn đuốc, âm thanh tắt
phụt, trên sân khấu dưới sân khấu đen ngòm. Vì chuyện đó mà
Vương Cước bị giam mười lăm ngày. Sau khi được thả ra, ông ta vẫn
không hồi tâm, gặp ai cũng hùng hùng hổ hổ tuyên bố: “Có bản lĩnh
thì cắt phăng con c. của ông đây đi!”

Mấy năm trước, mỗi lần cô về nhà thì tiền hô hậu ủng. Lúc

này, thi thoảng cô mới có mặt ở thôn nhưng người ta quay mặt đi lẩn
tránh. Mẹ tôi khuyên: “Cô mấy đứa nhỏ à, sinh đẻ có kế hoạch
chính là do cô nghĩ ra hay sao? Hay là để cho lãnh đạo cao hơn thực
hiện đi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.