ELDEST - ĐẠI CA - Trang 183

Christopher Paolini

Eldest - Đại ca

(Phần II trong tập truyện DI SẢN KẾ THỪA)

Vết thương hiện tại

Sáng sớm Roran thức giấc, nằm ngó lên trần nhà một lúc rồi trở dậy thay
quần áo. Vào bếp, anh lấy ổ bánh mì, phết chút phô-mai, rồi lững thững ra
cổng vừa ăn vừa ngắm mặt trời lên.
Cảnh tĩnh mịch bỗng bị phá tan vì tiếng cười đùa của một bầy trẻ rượt đuổi
nhau qua khu vườn bên hàng xóm. Roran trở lại bếp. Thím Elain đã dậy. Bà
vui vẻ hỏi:
- Ngủ ngon chứ Roran?
Đẩy cánh cửa sổ, nhìn bầu trời bà nói tiếp:
- Có vẻ như trời lại sắp mưa.
Chú Horst vừa bước vào lên tiếng:
- Càng mưa nhiều càng tốt. Việc đưa trẻ lên núi, chúng ta càng được kín
đáo hơn.
- Chúng ta?
Ngồi bên Albriech đang dịu hai mắt ngái ngủ, Roran hỏi. Chú Horst gậtd
dầu:
- Lão Sloan nói rất đúng về vụ lương thựuc và những đồ linh tinh khác.
Chúng ta phải phụ khuân lên tác, nếu không sẽ không đủ dùng.
- Nhưng vẫn còn người ở lại để bảo vệ làng chứ ạ?
- Tất nhiên rồi.
Cả nhà ăn sáng xong, Roran phụ với Baldor và Albriech gói thực phẩm,
chăn mền, dụng cụ… thành ba bó lớn rồi vác lên vai, theo hướng bắc, đi về
cuối làng. Bắp chân Roran nhức nhối, nhưng vẫn còn gượng nổi. Trên
đường đi, họ gặp anh em Darmmen, Larne và Hamund cũng đang mang
vác nặng nề.
Dưới hố hào quanh các ngôi nhà, trẻ con, cha mẹ, ông bà đã tụ tập sẵn sàng
cho cuộc di tản. Nhiều gia đình tình nguyện cho mượn lừa để tải hàng và
trẻ con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.