ELDEST - ĐẠI CA - Trang 257

Christopher Paolini

Eldest - Đại ca

Di tản

Roran bước vào quán rượu Bảy-bó-củi mù mịt khói của chú Morn. Đứng
ngay dưới cặp sừng Urgal gắn trên cửa, anh cố làm quen với bóng tối trong
nhà, miệng nói:
- Xin chào.
Cửa sau bật mở, thím Tara hấp tấp bước ra, theo sau là chú Morn. Cả hai
cau có nhìn Roran. Tara chống bàn tay mập ú bên sườn, hỏi:
- Đến đây làm gì?
Roran nhìn sững, cố tìm hiểu vì sao thím ta tỏ ra ác cảm với mình như vậy.
- Chú thím có định đi cùng cháu không?
Tara quát lên:
- Không phải việc của cậu.
Ôi có chứ! Nghĩ vậy, nhưng Roran chỉ nói:
- Tùy chú thím. Nhưng thím Elain nhờ cháu hỏi, nếu chú thím định đi, và
nếu còn chỗ trống, cho thím ấy gửi thêm ít đồ lặt vặt.
Morn cũng lớn tiếng, chỉ lên bức tường sau quầy gắt:
- Chỗ trống nào? Mười hai thùng rượu quý ủ suốt mấy tháng đông, mẻ rượu
cuối cùng của Quimby đó, để vào đâu? Bỏ lại cho tụi lính triều đình chắc?
Ông ngồi phịch xuống rên rẩm:
- Trời đất ơi! Mười hai năm quần quật từ khi ông già tao chết, tao chưa một
ngày nghỉ bán. Vậy mà mày và thằng Eragon gây ra cớ sự này…
Nghẹn ngào gần như không thở nổi, Morn đưa tay áo lên lau mặt. Tara vội
choàng tay ôm chồng, chỉ mặt Roran:
- Ai cho phép cậu làm loạn làng nước lên bằng những lời giả dối đó. Đi
khỏi đây, vợ chồng tôi sống bằng gì. Ông Morn không bò lê trên cánh đồng
giống như cậu được. Cũng không có nghề rèn như Horst hay nghề mộc của
Gedric. Nếu dân làng đi hết thì vợ chồng tôi cũng chết đói. Đằng nào cũng
chết. Cậu hại chúng tôi rồi.
Roran lặng nhìn từ khuôn mặt đỏ bừng giận dữ của Tara, tới vẻ ngơ ngẩn
thất thần của Morn, rồi mở cửa, thấp giọng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.