ELDEST - ĐẠI CA - Trang 347

- Hai con đi đi.
Eragon lẳng lặng leo lên con rồng. Nó phải thúc dục cô nàng mới chịu cất
cánh và trước khi bay về Ellesméra. ả còn đỏng đảnh lượn mấy vòng.
- Mắc chứng gì em cắn người ta vậy?
- Em chỉ giỡn thôi mà.
Đó là sự thật, vì cả hai đang trao đổi bằng cổ ngữ, tuy nhiên Eragon nghi
hoặc còn một sự thật lớn hơn: “Đùa giỡn gì kỳ vậy. Em không nhớ bổn
phận mình sao? Với…”. Cố tìm một từ chính xác nhưng không ra, Eragon
đành phải sử dụng ngôn ngữ của loài người “… với kiểu khiêu khích như
vậy, không chỉ Glaedr mà đến cả anh và sư phụ cũng phải tức điên lên. Em
làm trở ngại công việc của chúng mình, em biết không? Trước kia em có
bao giờ quá dở hơi như vậy đây.”
“Đừng lên mặt dạy đời với tôi.”
Eragon cười sằng sặc, quên là đang lơ lửng trên mây, thân mình nó suýt
nhào khỏi vai Saphira: “Ôi! Làm gì mà ngoa ngoắt quá vậy cô em? Sau
những lần em khuyên anh phải làm gì, anh chính là lương tâm của em,
Saphira. Cũng như em là lương tâm của anh. Và bây giờ anh phải nhắc nhở
em như em từng nhắc nhở anh: Đừng quấy rầy Glaedr nữa.”
Ả rồng im thin thít.
“Saphira?”
“Nghe rồi.”
“Tưởng điếc.”
Lẳng lặng bay cả phút sau Saphira mới lên tiếng hỏi: “Bị hai cú choáng
váng trong một ngày, anh sao rồi?”
Eragon nhăn nhó: “Ê ẩm và mệt đừ. Vừa vì tập quyền, vừa vì tập kiếm.
Nhưng nhất là vì hậu quả của vết thương. Cứ như bị bao bọc trong mây mù.
Hy vọng anh còn đủ tỉnh táo cho đến hết khóa huấn luyện này. Nhưng sau
đó… anh không biết sẽ làm được gì. Với tình trạng này làm sao giúp
Varden chiến đấu?”
“Đừng nghĩ đến chuyện đó nữa. Anh không thể làm gì cho tình trạng sức
khỏe của mình, mà càng nghĩ đến càng chỉ có hại thêm. Hãy cứ sống với
hiện tại, nhớ về quá khứ và đừng sợ tương lai. Vì tương lai không tồn tại và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.