ELDEST - ĐẠI CA - Trang 354

- Tôi xin lỗi không đến thăm ông, Orik. Nhưng tôi bận học quá. Nào, đưa
áo khoác cho tôi. Ông uống gì vậy?
- Faelnirv. Sáng chế tuyệt vời nhất mà thần tiên làm được. Cái này hay lắm,
nó làm mình ba hoa thoải mái. Những lời nói tuôn ra ào ào như tôm cá lách
tách nhảy trên nước, cuồn cuộn như dòng sông…
Ông lùn có vẻ khoái trá vì những lời ví von độc đáo, để mặc cho Eragon
đẩy vào phòng ngủ. Thấy Saphira, ông đưa cao chai rượu:
- Chào răng thép. Chúc mi rực sáng như than hồng trong lò rèn của
Morgothal.
Saphira gối đầu lên thành giường nói: “Chào ông Orik. Chuyện gì làm ông
ra nông nỗi này? Chẳng giống ông chút nào.”
Eragon nói lại lời cô rồng. Orik hỏi lại:
- Chuyện gì ư?
Ngồi phịch xuống cái ghế Eragon mới đưa, hai chân đòng đưa cách mặt sàn
mấy phân, Orik lắc đầu lia lịa.
- Thần tiên chỗ này, thần tiên chỗ kia. Tôi chết chìm trong đám thần tiên và
những lễ nghi dở hơi của họ. Đúng là một đám lầm lì, tàn nhẫn. Suốt ngày
chỉ toàn những kính thưa ngài có, bẩm thưa ngài không.
Ông rầu rĩ hỏi Eragon:
- Tôi biết làm gì trong suốt thời gian cậu bay bổng học tập lung tung khắp
nơi? Ngồi lẩn thẩn bẻ ngón tay rồi hóa đá để theo về với tổ tiên ông bà sao?
Nói đi, chàng kỵ sĩ tài ba.
- Ông không có công việc hay trò giải trí gì để giết thì giờ sao?
- A ha, có chứ, tôi là một tay thợ rèn đâu đến nỗi tồi. Nhưng vì sao tôi lại
phải tạo ra những áo giáp, vũ khí sáng ngời cho những kẻ không biết quý
trọng những thứ đó chứ? Ở đây tôi là một tên vô dụng. Vô dụng như một
con dê Feldunost ba chân vậy.
Eragon đưa tay về phía chai rượu, nói:
- Tôi được phép chứ?
Orik hết nhìn chai rượu lại nhìn Eragon, rồi nhăn mặt, trao cho nó.
Rượu faelnirv trôi qua họng, lạnh buốt như nước đá. Uống hai ngụm lớn,
Eragon trao chai lại cho Orik. Ông lùn tiếc rẻ nhìn chút xíu rượu còn lại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.