ELDEST - ĐẠI CA - Trang 488

Khi không còn ai lên tiếng thắc mắc về Birgit, ông Jeod hỏi nhóm thủy thủ
mới tới:
- Các anh đem đủ những gì tôi yêu cầu chứ?
Mỗi thuỷ thủ lấy từ trong áo ra một cây gậy nặng chịch và mấy cuộn dây
thừng. Suốt thời gian cả nhóm lần mò xuống bến, ông Jeod đóng kín ngọn
đèn. Tới gần bến, họ núp sau một nhà kho, nhìn ngọn đèn của lính gác chập
chờn quanh con tàu. Cầu tàu đã được rút lên.
Ông Jeod thì thầm:
- Nhớ kỹ, điều quan trọng nhất là phải cảnh giác, tránh gây tiếng động
cho tới khi chúng ta sẵn sàng lên đường.
Roran hỏi:
- Hai tên ở trên, hai tên ở dưới, đúng không?
- Thường là như vậy.
Uthar trả lời, rồi cùng Roran buộc dây quanh bụng – Roran để cây búa lại.
Cả hai chạy xuống bến, tránh tầm nhìn của lính gác, rồi hụp xuống làn
nước lạnh ngắt. Uthar lẩm bẩm:
- Ghét nhất phải làm chuyện này.
- Trước đây anh đã làm bao giờ chưa?
- Bốn lần rồi. Đừng ngừng cử động, chết cóng đó.
Bấm mấy cây cọc nhỏ, họ trườn ngược về nơi đã xuất phát, cho tới khi
đụng kè đá dẫn tới tàu Cánh Rồng, rồi quay sang phải. Uthar ghé sát tai
Roran:
- Tôi lo mỏ neo bên phải.
Roran gật. Cả hai lặn xuống dòng nước đen, rồi tách riêng hai ngả. Uthar
bơi như một con nhái dưới mũi tàu, trong khi Roran nắm theo sợi dây neo
tiến thẳng tới mỏ neo sát bờ. Rút cây gậy khỏi thắt lưng, anh cắn giữa hai
hàm răng - vừa để răng khỏi va nhau lộp cộp vừa rảnh hai tay nắm chặt cây
neo bằng thép, rồi lặng im chờ. Dây thép lạnh làm hai tay anh tê dại như
nước đá.
Chưa đầy ba phút sau, Roran nghe tiếng đế ủng của Birgit trên đầu, khi chị
ta tiến tới cuối kè đá, đối diện với con tàu. Rồi có tiếng Birgit nhỏ nhẹ gợi
chuyện với mấy tay lính gác. Mong sao chúng mải chuyện mà không quan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.