EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 523

Bốn người đồng thời thở dài: “Ôi, tuổi trẻ…”

Đây là tiếng thở dài của cái tuổi thiếu nữ mộng mơ, là tiếng thở dài u

buồn mà chỉ tuổi này mới có.

Nhiều năm sau này, khi mấy cô nàng nhớ lại buổi trưa hôm ấy, e là lúc

đó mới hiểu rằng mình đã từng “thiếu niên bất thức sầu tư vị – vi phú tân từ
cưỡng thuyết sầu”* tới cỡ nào, mà đó lại là một việc may mắn tới cỡ nào.

Bởi trong thế giới của người trưởng thành, đau khổ đấy, nhưng lại cứ

nói rằng mình vẫn ổn.

*Trích trong bài từ “Sửu nô nhi” của Tân Khí Tật, ý nguyên cả đoạn

là: Tuổi trẻ không biết mùi vị khổ đau, nhưng lại cứ thích làm thơ ép giọng
giả buồn.

“À đúng rồi.”, bỗng nhiên Từ Tang nhớ ra một chuyện, bèn kích động

hỏi: “Hạ Mộng Ngư, cuối tuần này là khai giảng, mày đại diện học sinh lên
phát biểu phải không?”

“Cô vẫn chưa nói gì với tao về chuyện này.”

“Chắc là mày rồi.”, Từ Tang bấm tay tính toán: “Ừm, con gái là mày,

còn con trai thì chắc là Hạ Dạ Dương.”

Hạ Dạ Dương ư? Nghe thấy cái tên này, Hạ Mộng Ngư lại chột dạ.

Nếu không có gì bất ngờ thì khả năng cao sẽ là hai người họ, mà để

tránh sơ suất, trước hôm buổi lễ chính thức diễn ra, có lẽ họ sẽ phải diễn tập
trước.

Quả nhiên, màn bấm tay tính toán của Từ Tang không hề sai. Trước

tiết đầu tiên của buổi chiều, cô chủ nhiệm bảo Hạ Mộng Ngư đến văn
phòng của thầy giám thị, vì cô được chọn làm học sinh tiêu biểu, phải phát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.