EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 696

“Tùy cậu, cậu vui là được rồi…”

Thấy Hạ Mộng Ngư nhẹ nhàng bâng quơ đáp, Hạ Dạ Dương cảm thấy

như bị ai đó đâm một nhát vào tim.

“Cậu không tin tôi.”

“Không phải.”

Cô chỉ không cần mà thôi.

“Hạ Mộng Ngư, cậu không biết tôi thích cậu nhiều thế nào đâu.”

Hạ Dạ Dương mượn rượu nói ra hết những rối rắm trong lòng mình

suốt một tháng qua.

“Tôi thích cậu đến mức chẳng cần đến tự tôn, hận không thể cầu xin

cậu cùng tôi sang Mỹ… Tôi thích cậu đến nỗi mỗi buổi sáng đều chờ cậu ở
dưới lầu, chỉ vì để nhìn thấy cậu một cái thôi, nhưng lại sợ cậu phát hiện ra,
sợ cậu khinh thường… Tôi thích cậu đến nỗi nằm mơ cũng thấy cậu… Tôi
thích cậu đến nỗi lúc nào tự sướng cũng chỉ nghĩ đến cậu.”

Mấy câu trước còn khiến Hạ Mộng Ngư cảm động, nhưng một câu

cuối cùng lại vò nát hết bao nhiêu cảm động đang nhú mầm.

“Lúc tự sướng cậu có thể nghĩ đến tôi, cũng có thể nghĩ đến người

khác… Nhưng cậu không cần nói cho tôi biết, tôi không muốn biết.”

Lúc làm thủ tục lên máy bay, Từ Tử sung nhận được tin nhắn của Hạ

Mộng Ngư nói cô đã về nhà. Từ Tử Sung nghĩ ngợi một lát rồi gọi video
call cho cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.