EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 726

Ngoài thành tích học tập cao ra thì Hạ Mộng Ngư chẳng có gì đặc biệt,

cũng chỉ có đám học sinh trẻ ranh mới sùng bái cô vì thành tích học tập.

Người đạt đến đẳng cấp như Bạch Phi Nhi, hoặc là đã trải đời được

vài năm, biết được một mặt tàn khốc của xã hội này thì mới hiểu rằng,
thành tích đâu có thể hiện cho điều gì đâu, vì xã hội này đã chẳng còn mấy
người dựa vào năng lực của bản thân mà có thể thăng hạng giai cấp.

Kiểu con gái nỗ lực phấn đấu như Hạ Mộng Ngư, không cùng một

đẳng cấp với cô nàng.

Thời học sinh thì còn có người để ý đến mình vì thành tích tốt, cứ đợi

đến lúc tốt nghiệp rồi đi làm mà xem, cũng thường thôi. Cho dù năng lực
có khá hơn người khác một chút, thì cũng vẫn nằm trong cùng một tầng lớp
với nhau. Cùng lắm thì cũng chỉ được gắn cho cái mác hào nhoáng bên
ngoài là thành phần trí thức, chứ chẳng thể chạm đến nổi hàng ngũ người
giàu.

Mẫu con gái như Hạ Mộng Ngư, cùng lắm thì cũng chỉ có được một

anh chàng một năm kiếm được độ mấy chục hoặc một trăm vạn là cùng.
Mà nếu số đen, ngay cả tầm ấy cũng không đạt được, cứ nhàng nhàng mà
sống hết đời thôi, chẳng có gì đáng để người ta nhớ cả. Hiện giờ Từ Tử
Sung để mắt đến cô, âu cũng là vì chưa hiểu rõ sự đời, không biết rằng cậu
còn có thể có được một chân trời rộng mở hơn. Đợi đến khi cậu biết đến cô
nàng, nhìn thấy một thế giới bao la thì cậu sẽ biết, Hạ Mộng Ngư bình
thường cỡ nào, rõ ràng là hai bàn tay trắng.

“Hạ Mộng Ngư.”, Bạch Phi Nhi như một cô công chúa, mỉm cười nhìn

Hạ Mộng Ngư, lại lễ phép gật đầu với cô, “Em là Bạch Phi Nhi, chào chị,
em nhớ chị từng phát biểu trước trường, em rất có ấn tượng về chị, chị
tuyệt lắm.”

Hạ Mộng Ngư ngẩng đầu, hờ hững nhìn Bạch Phi Nhi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.