EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 741

Phải một lúc nữa mới có kết quả.

Hạ Mộng Ngư đưa cho Từ Tang một chai nước, cô nàng chỉ nắm trong

tay, cúi đầu, rồi lại nắm chặt lấy cái chai.

“Sao mày không hỏi tao là ai?”, Từ Tang thấp giọng nói.

“Sợ mày không muốn nói, hỏi ra mày lại xấu hổ. Dù sao thì chuyện

này cũng không quan trọng.”, Hạ Mộng Ngư an ủi: “Với tao mà nói, quan
trọng nhất là mày ổn, không phải là mày làm với ai.”

Giọng nói của Từ Tang có phần nghẹn ngào, “Tao sợ nói ra mày sẽ coi

thường tao.”

“Không đâu, sao có thể được.”

“Mày có cảm thấy tao là đứa con gái không biết xấu hổ là gì không?”

“Sao lại thế? Tao vẫn luôn cảm thấy chuyện trên đời này quá phức tạp,

đại đa số mọi người thường thích lấy đạo đức ra để phê phán người khác,
nhưng mà người ta lại không biết rằng cuộc đời mỗi người một khác, mỗi
một sự việc đều có diễn biến riêng của nó, làm sao mà chỉ mấy cái tiêu
chuẩn đạo đức đơn giản có thể phán đoán đúng sai được. Mày không phải
cảm thấy xấu hổ, chuyện cũng đã xảy ra rồi, mày không hối hận là được.
Mà hối hận thì cũng chẳng sao cả, bọn mình còn nhỏ, vốn dĩ là dễ dàng
phạm sai lầm… Tao không coi thường mày, tao cảm thấy đã là bạn thì phải
để mày làm chuyện mày thật sự muốn làm, không đánh giá mày đúng hay
sai, mà lúc nào mày cần thì sẽ vỗ về giúp đỡ mày.”

Từ Tang quay đầu lại nhìn Hạ Mộng Ngư, hai mắt đỏ ửng.

“Sao mày tốt với tao thế?”, Từ Tang hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.