EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 853

“Chẳng phải đã đồng ý với em rồi hay sao? Phải ở chỗ hướng ra biển,

xuân về hoa nở. Anh đã gọi khách sạn bên đó chuẩn bị rồi, ba tiếng sau là
mình đến nơi… Lên máy bay em cũng đừng có mơi anh, anh không muốn
em tơi tả hạ cánh đâu.”

Hạ Mộng Ngư tuyệt đối không ngờ Từ Tử Sung lại để bụng câu nói

đùa mười năm trước, lại còn nhất quyết phải thực hiện cho cô nữa. Thật ra
cô không câu nệ hình thức đến thế, lăn lộn trên giường thôi mà, đâu cần
biến nó trở nên rườm rà như vậy.

“Sáng mai em còn phải đi làm đấy.”, Hạ Mộng Ngư bất đắc dĩ nói,

“Em không thể đi Bali được, bằng không lão Golden sẽ giết chết em mất.
Mai em có thể đi làm muộn, nhưng mười giờ là phải có mặt ở bếp rồi… Em
thấy, bọn mình vẫn nên tranh thủ thời gian là hơn, không cần phải hoa hoét
thế làm gì. Em đã từng này tuổi rồi, có còn là gái mười tám nữa đâu, anh có
làm trong nhà vệ sinh em cũng không ý kiến cơ, thật đấy.”

Từ Tử Sung sa sầm nét mặt. Đã qua bao nhiêu năm, vậy mà anh vẫn

luôn có cảm giác không biết phải làm gì với Hạ Mộng Ngư, bởi lúc nào cô
cũng có đủ các món võ để giở ra với anh.

Công việc quan trọng vậy sao? Từ Tử Sung vốn định hỏi, nhưng lại

cảm thấy không nên hỏi loại câu hỏi tự rước nhục vào thân này vẫn hơn.
Anh đặt Hạ Mộng Ngư xuống rồi nói: “Thế để hôm khác đi, em sắp xếp
thời gian, xin hai ngày nghỉ rồi mình đi. Để anh gọi điện hủy lịch trình.”

Lần này đến lượt Hạ Mộng Ngư ngơ ngác.

Excuse me?

Đến nước này rồi mà có thể phanh lại được?

Cô ăn mặc như thế này rồi mà Từ Tử Sung còn bảo cô chờ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.