EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 909

Tâm trạng của Hạ Mộng Ngư vô cùng phức tạp, một mặt, cô rất cảm

ơn thiện ý và lòng dũng cảm của vị bác sĩ này, nhưng mặt khác lại cảm thấy
không biết phải làm sao. Dấu vết trên cổ quá đáng sợ, Từ Tử Sung lại mang
dáng vẻ không phải người hiền lành, đi theo sau còn có mấy tay vệ sĩ thân
thể vạm vỡ, quả thật cô rất giống một người yếu đuối bị quản thúc chặt.

“Thật sự là vô ý thôi, cảm ơn bác sĩ.”

Hạ Mộng Ngư vội lấy khăn quàng lên cổ rồi đi ra ngoài, sau đó nắm

tay Từ Tử Sung quay về.

Lên xe, Hạ Mộng Ngư mới thoải mái nói: “Đã bảo không sao rồi mà,

trông anh căng thẳng chưa kìa.”

Từ Tử Sung không nói gì.

Hạ Mộng Ngư biết chắc Từ Tử Sung vẫn đang tự trách mình, cô kéo

tay anh, “Haiz, anh đâu có cố ý, bọn mình đừng vì chuyện này mà mất vui
có được không?”

“Những lời vừa nãy bác sĩ nói với em, anh nghe thấy hết.”, Từ Tử

Sung nói.

Hạ Mộng Ngư nghẹn lời, thậm chí có chút xấu hổ, cô cười gượng hai

tiếng: “Tai anh thính quá đấy.”

“Ừ.”

“Không phải là em không muốn giải thích với chị ấy, em chỉ cảm thấy

không thể giải thích rõ trong chốc lát được, với lại vừa mới gặp nhau,
không biết bắt đầu từ đâu…”

“Hạ Mộng Ngư…”

Từ Tử Sung chặn lời Hạ Mộng Ngư, lẳng lặng nhìn cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.