EM CHỈ KHÔNG MUỐN GẶP GỠ NGƯỜI KHÁC - Trang 109

Từ Độ Dao nhìn anh thổi bong bóng, thổi từng cái từng cái, động tác có

chút lúng túng. Đương nhiên anh không đạt được danh hiệu đệ nhất nên
đành dùng bong bóng làm thành một hình trái tim, xem như là tặng vì tham
dự hữu nghị.

Từ Độ Dao nhìn bong bóng, cảm thấy rất ngớ ngẩn.

Sau đó cô còn chơi câu cá, loại trò chơi dành cho mấy đứa trẻ nhỏ. Lúc

chơi còn hỏi anh: “Có phải em quá ngây thơ hay không?”

“Em thích là được rồi.”

Từ Độ Dao lại cười đến vui sướng, cô kéo anh đi chơi những trò trước

đây cô chưa được chơi bao giờ và làm những chuyện cô muốn làm, Lộ
Thừa Hữu vẫn luôn đồng ý.

Anh lái xe đến cạnh bờ biển. Cô thích nhất là gió biển thổi, vì cô nghĩ

trong gió có mùi vị của biển.

Từ Độ Dao xuống xe, không nhìn anh lấy một cái liền chạy trên bờ biển.

Lộ Thừa Hữu nhìn bóng dáng của cô bỗng nhiên cảm thấy có gì đó không
đúng, bởi vì bây giờ Từ Độ Dao đang đứng ở nơi nào đó. Anh chạy tới
đứng bên cạnh cô: “Làm sao vậy?”

Cô không trả lời anh, vẫn cứ cúi đầu không chịu ngẩng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.