EM CHỈ KHÔNG MUỐN GẶP GỠ NGƯỜI KHÁC - Trang 255

mặt mình lại cảm thấy vô cùng chán ghét: “Anh gạt em, còn không thừa
nhận đi.”

“Chuyện này đâu có liên quan đến anh, là sai lầm của bác sĩ, anh ra nói

tương tự như bệnh bạch cầu, anh cũng nói với em trong điện thoại như vậy,
là tương tự, tương tự chứ không phải chắc chắn giống.”

Tô Thiển Oanh nghĩ ngợi: “Anh có nói tương tự? Sao em lại không nhớ

ra?”

“Lúc ấy em đang vui vẻ quá mức, biết người trong lòng em không hề

muốn cưới người khác, ánh mắt thấp như vậy còn để được ai vào chứ, làm
gì có nghe rõ anh nói gì.”

“Anh nói lung tung thì có!” Tô Thiển Oanh buồn bực: “Ánh mắt của anh

mới thấp, rất thấp, cực kỳ thấp, vô cùng thấp một cách độc ác.”

Lạc Diệc Minh gật đầu, dáng vẻ vô cùng tiếc nuối: “Không tồi, ánh mắt

của chồng em cũng như vậy.”

“…”

Tô Thiển Oanh khinh bỉ nhìn anh.

Nhưng qua một lúc lâu sau, sắc mặt của cô lại thay đổi: “Lạc Diệc

Minh?”

“Ừ?”

“Vừa rồi, sau lưng anh, cách đó không xa…”

“Ừ?” Lạc Diệc Minh cảnh giác nhìn cô.

Tô Thiển Oanh thở dài: “Có một nữ sinh đứng ở đó, mà biểu cảm còn rất

quái dị.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.