EM CHƯA TỪNG QUÊN ANH - Trang 47

CHƯƠNG 09

T

ối thứ Sáu, lúc Lucas tới đón thì mẹ tôi đang ở nhà, nên anh bước

vào và bắt tay chào bà. Anh mặc một chiếc quần jeans và áo nỉ sạch.
Đôi giày đế mềm đã được buộc dây gọn ghẽ. Chúng khiến tôi đột nhiên
cảm thấy căng thẳng đến lạ.

Tôi đã không hi vọng vụ này mang hơi hướng một buổi hẹn hò

chút nào cả.

Mẹ tôi nghểnh cổ trông ra ngoài đường. “Xe của cháu đấy hả?”,

mẹ hỏi.

“Vâng, thưa bà,” Lucas đáp. “Hiệu Mustang đấy ạ.”
Bà?
“Nó bao nhiêu tuổi rổi?”
“Nó ra đời vào thập niên 80 ạ.”
“Chúa tôi.” Mẹ tròn mắt. “Hơn mười lăm tuổi còn gì?”
“Động cơ còn tốt lắm ạ”, anh giải thích. “Hoặc ít nhất, đó là

những gì mà người bán nói với cháu. Bác chỉ cần đập mạnh vài cú là nó
chịu đi thôi ấy mà.”

Phải mất một lúc mẹ tôi mới nhận ra anh đang đùa.
Trông mẹ có vẻ như đang chuẩn bị lên lớp anh về chuyện xe hơi

không an toàn như thế nào, vì thế tôi túm lấy Lucas và lôi anh ra cửa
trước khi bà mở miệng. Nhưng khi chúng tôi bước lên vỉa hè mới phát
hiện bà đang hộc tốc chạy ra cổng. “Mẹ có thể nhờ hai đứa cái này
không?”, bà nói, dúi vào tay tôi đồng hai mươi lăm xen dùng để gọi
điện thoại. “Kiếm một trạm điện thoại ở đâu đó rồi gọi về cho mẹ lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.