EM CHƯA TỪNG QUÊN ANH - Trang 94

Tôi chưa bao giờ trang điểm, cho nên khi đứng trước gương trong

không gian sáng rực ánh đèn, tôi phát hiện lớp chải mi mascara mẹ chải
giúp tôi ban chiều đã bị trôi sạch, lem xuống quanh viền mắt, biến hai
mắt tôi thành mắt chồn. Rose xé một ít khăn giấy từ một trong các quầy
hàng bên trong phòng và bắt đầu lau mặt cho tôi. Viên kim cương của
nó sáng lấp lánh dưới ánh đèn huỳnh quang, “chuyện gì,” nó hỏi, “đã
xảy ra vậy?” Đúng hơn, nó là một mệnh lệnh.

Tôi chỉ có thể thốt ra từ “Lucas” trước khi hai mắt lại nhòe nước.
“Lucas gì cơ?” nó hỏi. “Hai người cãi nhau đấy à?”
“Không,” tôi đáp. Vừa sụt sịt, tôi vừa hỉ mũi. “Là nó đó. Toàn

chuyện từ trên trời rơi xuống thôi.”

“Cậu khóc giống như vừa mới bị Lucas đá ấy,” Rosemary trêu.

“Ôi, lạy Chúa tôi, anh ta làm thế thật á?”

Tôi càng khóc tợn. Rosemary chui vào một gian hàng để lấy thêm

khăn giấy cho tôi. “Không thể nào. Anh ta mê cậu lắm mà. Anh ta phát
điên lên vì cậu!”

“Hết rồi.”
“Không,” Rosemary cãi lại. “Cậu hiểu lầm rồi.”
“Không có nghi vấn gì ở đây hết”, tôi nói. “Lucas thể hiện quá rõ

ràng rồi. Tớ ném đóa hoa cài vào mặt anh ta rồi.”

“Ôi, con trai,” Rosemary thở dài, ngầm cho tôi biết rằng nó hiểu

tình huống nghiêm trọng đến mức nào và nếu là tôi, nó cũng sẽ làm
điều tương tự. Rose quen thuộc của tôi.

Hoặc ít nhất, tôi cho Rose vẫn là Rose quen thuộc cho tới khi nó

mở miệng bảo tôi, “Cậu phải đi nói chuyện với anh ta.”

“Gì cơ?” tôi hỏi lại.
“Cậu không thể để anh ta bước ra khỏi cuộc đời mình chỉ sau một

điệu nhảy như thế được. Cậu phải chắc chắn là mình hiểu được chuyện
gì đang thực sự diễn ra, chứ không phải những gì anh ta muốn cậu
nghe.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.