EM CHƯA TỪNG QUÊN ANH - Trang 96

CHƯƠNG 15

L

ối cầu thang đi lên mái nhà làm bằng sắt đã được sơn sửa lọt thỏm

giữa bốn bức tường gạch phủ xi măng xám xịt. Tất cả đều chìm trong
thứ ánh sáng mờ nhạt - cuối cùng tôi cũng đã lên đến nơi - bầu trời
rộng lớn bên trên và dưới chân tôi lạo xạo đầy sỏi. Tôi vẫn không thôi
ngạc nhiên khi đứng trước không gian mênh mông nhường ấy, dù là
trong cảnh tranh tối tranh sáng.

Đội khúc côn cầu. Tôi thấy một đám người đứng phía bên trái tôi,

đang tụ tập quanh thứ gì đó. Tôi không thể thấy rõ nó là gì vì thứ ánh
sáng duy nhất hắt vào chỗ chúng tôi lúc bấy giờ là ngọn đèn đường cam
nhạt từ bãi đỗ xe bên dưới. Và bất kì thứ gì phía dưới lan can mái nhà
đều trở nên nhập nhoạng trong bóng tối.

Dù vậy, tôi vẫn có thể đoán được. Đó là chỗ uống rượu.
Khi Rosemary và tôi đến gần hơn, tôi thấy những thứ họ đang

uống: nước trái cây Capri Suns được đựng trong những chiếc túi bóng.
Hội đồng sinh viên đang bán nó dưới lầu, giá một đô-la mỗi túi, và trên
đây thì anh chàng Nunchuck đang sử dụng một ống tiêm để tiêm rượu
Vodka vào đó rồi bán lại với giá một đô-la, dù tôi nghĩ rằng thành viên
trong đội được uống miễn phí bởi vì đám cầu thủ khúc côn cầu đầu
trọc, cơ bắp lực lưỡng này đang mút túi nước trái cây chùn chụt như
bọn trẻ mẫu giáo hay làm sau xe mẹ chúng.

Ngay phía ngoài rìa, Lucas đang ngồi trên mép lan can, trên tay

anh là túi nước Capri Suns, biểu hiện thản nhiên như thể không có
chuyện gì xảy ra. Anh đang nhìn về hướng bãi đỗ xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.