EM ĐỒNG Ý GỌI ANH LÀ CHỒNG - Trang 46

Giọng nói thấp trầm lại rất tình tứ khiến cho mặt Hạ Tử Khâm nóng

bừng. Hơn nữa anh đã ngồi trước giường cô, khoảng cách gần như thế, gần
đến mức có thể cảm nhận được hơi thở của anh. Hạ Tử Khâm ý thức được
tình hình vội giật lùi ra sau, cô cảm thấy có những chuyện cứ nói ra trước
mặt thì tốt hơn: “Nhưng mà… Nhưng mà tôi không yêu anh.”

Chương 8

Hạ Tử Khâm vừa thốt ra câu này, những đường gân trên trán Tịch Mộ

Thiên bỗng giật giật, “Con mèo say” này trông thì tưởng ngờ nghệch nhưng
lúc này lại đang cố làm cho rõ ràng mọi việc. Thử nghĩ có tức không cơ
chứ, câu nói này phát ra từ miệng Hạ Tử Khâm khiến cho Tịch Mộ Thiên
tức đến mức muốn bóp cổ cô ngay lập tức.

Một người luôn kiêu hãnh và biết kiềm chế như Tịch Mộ Thiên suýt

chút nữa thì phát điên. Lần đầu tiên Tịch Mộ Thiên cảm nhận được khả
năng chọc giận của Hạ Tử Khâm.

Tịch Mộ Thiên hồi lâu không nói lên lời. Hạ Tử Khâm rụt rè ngẩng

đầu, còn chưa kịp nhìn thấy sắc mặt của anh đã bị anh tóm chặt gáy, đôi
môi bị môi Tịch Mộ Thiên đè chặt. Nụ hôn này không hề kết thúc nhẹ
nhàng như nụ hôn lúc ban ngày. Nó mang theo sự phẫn nộ rõ ràng, lại có gì
đó như không cam tâm, sâu và quyến luyến, khuấy động hơi thở và cả nhịp
tim của Hạ Tử Khâm. Đầu óc cô như mụ mị đi.

Lúc Tịch Mộ Thiên thả cô ra, khuôn mặt cô đã đỏ lựng lên. Cô thở

dốc trợn mắt nhìn anh. Nỗi giận dữ trong lòng Tịch Mộ Thiên không hiểu
sao tan biến đâu mất.

“Ọc ọc ọc ọc...”

Tiếng dạ dày của Hạ Tử Khâm sôi lên, càng rõ ràng hơn khi căn

phòng đang rất yên tĩnh. Tịch Mộ Thiên không khỏi cúi đầu phì cười, anh
xoa xoa đầu cô: “Anh coi như đó là lời đồng ý của em, giờ thì thưa Tịch
phu nhân, chúng ta xuống dưới ăn cơm thôi!”

“Tịch phu nhân ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.