Chương 15
Lúc Tịch Mộ Thiên về đến nhà, Hạ Tử Khâm đang ăn dưa hấu, cô
mặc quần ngố thể thao màu trắng, áo hai dây xanh nhạt rất đáng yêu, tóc
buộc cao để lộ cái cổ thuôn dài. Cô ngồi khoanh chân trên ghế sô pha ngoài
phòng khách, ôm nửa quả dưa tròn lăn lẳn trong lòng, tay cầm thìa khoét
từng miếng đút vào miệng.
Với những thói quen tùy tiện của Hạ Tử Khâm, ban đầu Tịch Mộ
Thiên tỏ ra rất khó chịu, hễ bắt gặp là phải uốn nắn ngay, nhưng đến bây giờ
đột nhiên anh lại cảm thấy dễ thương. Dần dà, Hạ Tử Khâm đã ảnh hưởng
không ít đến thói quen sống của anh, như cơn mưa dầm thấm nhuần vào
trong đất, đợi đến khi định thần lại, những nhành cỏ non nớt dưới mặt đất
đã đâm chồi, cắm rễ vào lòng anh.
Tịch Mộ Thiên lắc đầu vẻ ngán ngẩm, cúi nhìn xuống đồng hồ rồi
nhíu mày bước đến gần: “Giờ em ăn dưa hấu, tí còn ăn được cơm nữa
không? Anh đã nói bao lần rồi, trước bữa cơm không được ăn hoa quả hay
ăn vặt, còn cả cái này…”
Tịch Mộ Thiên chỉ vào hộp kem đã trống rỗng ở trên bàn: “Hạ Tử
Khâm, em bao nhiêu tuổi rồi mà chẳng khác gì đứa trẻ con thế? Em ăn
nhiều lạnh thế mà không sợ ốm à?”
Hạ Tử Khâm ngẩng đầu nhìn anh: “Tịch Mộ Thiên, trong lòng anh
em là một con nhóc không hơn không kém, anh có dám phủ nhận không?
Anh đã thực sự coi em như một người phụ nữ, một người vợ chưa? Đương
nhiên, ngoài việc lên giường!”
Sắc mặt Tịch Mộ Thiên sầm xuống.
“Em cố tình gây sự phải không? Muốn cãi nhau với anh hả?”
Mặt Hạ Tử Khâm cũng sầm xuống, cô cúi đầu hồi lâu không nói gì,
trầm ngâm khoảng năm phút sau mới khe khẽ lên tiếng: “Xin lỗi, em không
cố ý gây sự!”
Sắc mặt Tịch Mộ Thiên dịu dần, anh xoa xoa đầu cô: “Sao thế? Sắp
đến kì sinh lí, tâm trạng không tốt, lúc này càng không nên ăn quá nhiều đồ