EM ĐỒNG Ý GỌI ANH LÀ CHỒNG - Trang 189

Anh thường xuyên đi công tác, mỗi lần đi là mấy ngày trời, có lúc bảy

tám ngày không nhìn thấy mặt mũi anh đâu. Lúc cô gọi, anh không họp thì
cũng đang tiếp khách, thỉnh thoảng gặp được, anh cũng chỉ nói dăm ba câu.

Hạ Tử Khâm không muốn nghĩ ngợi vớ vẩn nhưng trong lòng thường

thấp thoáng một nỗi hoài nghi.

“Nghĩ gì mà mắt cứ đờ ra thế kia?”

Mạch Tử đưa tay kên gõ đầu cô. Con nhóc này gần đây hình như có

gì đó bất thường, toàn thất thần hoặc ngơ ngơ ngác ngác như ngườ trên trời.
Hạ Tử Khâm nhả ống hút trong miệng nói:

“Mạch Tử, cậu nói xem, có phải một người đàn bà đa nghi khiến đàn

ông rất ghét không?”

Mạch Tử trừng mắt:

“Cậy nói vớ vẩn gì thế? Không chỉ đàn ông mà ngay cả đàn bà cũng

ghét đấy!”

Mạch Tử đảo một vòng trên người cô:

“Sao thế? Cậu nghi ngờ Tổng giám đốc nhà cậu ngoại tình à? Không

phải chứ? Mới đợt trước thấy hai người còn dính nhau như sam cơ mà?”

Sắc mặt Hạ Tử Khâm chợt u ám, cô u uất nói:

“Dạo này anh ấy rất bận.”

Mạch Tử gật gù:

“Tớ tưởng là chuyện gì to tát lắm chứ? Tổng giám đốc nhà cậu phải

nuôi bao nhiêu nhân viên như thế, còn phải nuôi một cái thùng cơm suốt
ngày nhàn rỗi như cậu, không bận sao được?”

Hạ Tử Khâm lắc đầu: “Mạch Tử, tớ nói thật đấy!:

Mạch Tử đang định hỏi cho kĩ thì nhác thấy một cô gái xinh đẹp đang

tiến lại gần. Đây là khu ngồi nghỉ của trung tâm thương mại, do đó những
người ngồi đây đa phần là phụ nữ, dù gì chuyện mua sắm đối với phụ nữ
luôn là một sở thích chẳng bao giờ nhàm chán. Liếc mắt một vòng, nơi đây
chẳng thiếu người đẹp, những người sắc vóc tạm được cũng không thiếu.
Nhưng khi cô gái này vừa bước vào, vẻ đẹp của cô ta đã khiến nhiều người
phải chú ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.